Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

TÔI "TỰ LỰC" BƯỚC LÊN CON ĐƯỜNG LÀM GIÀU (Tôi Trở Thành Phú Bà Sau Khi Bẫy Tra Nam) - 10

Cập nhật lúc: 2024-09-20 20:17:50
Lượt xem: 1,198

Tôi đã học chiêu đổ lỗi này từ Khâu Hoài.

Chỉ có phép thuật Winx Enchantix mới có thể đánh bại chính nó.

Lúc này, Khâu Hoài há hốc miệng, bị lời tôi nói làm cho vô cùng cảm động:

"Tình yêu của em dành cho anh đã đến mức này sao Lăng Lăng?"

Tôi ngạc nhiên vì độ dày của mặt anh ta, nhưng vẫn đáng thương gật đầu:

"Em biết mình làm như vậy là không đúng, nhưng em luôn muốn dùng những thân phận khác nhau để hiểu rõ anh hơn một chút, muốn nghe anh nói thêm vài câu..."

[Edit by Tê Tê Team. Follow để đọc thêm truyện nha các mỹ nữ ♥]

Khâu Hoài hết sức cảm động: "Lăng Lăng, chưa bao giờ có ai yêu anh như em..."

Phàn Khả thấy tình hình không ổn, lập tức nhảy ra:

"Không phải, cô ta luôn lừa gạt anh! Cô ta nhận nhiều bao lì xì và quà của anh như vậy!"

Khâu Hoài giơ tay, ngăn cô ta nói tiếp:

"Lăng Lăng làm như vậy đều vì quá quan tâm đến tôi. Cô ấy yêu khổ cực như vậy, thì thưởng thêm cho cô ấy cũng có sao."

Nghe anh ta nói vậy, tôi lập tức thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ cần quà và bao lì xì thuộc về tôi thì dễ nói chuyện rồi.

Nói cách khác, cho dù Khâu Hoài coi tôi là kẻ lừa đảo, nhưng những bao lì xì anh ta gửi cho tôi đều ghi chú là "tự nguyện tặng ", không lấy lại được.

Sau khi suy nghĩ thông suốt điều này, tôi tự tin dâng lên màn trình diễn cuối cùng.

"Nhưng Khâu Hoài, em đã không còn mặt mũi nào để đối diện với anh nữa... Em đóng vai 7 nhân vật chỉ để có được sự yêu thích của anh, giờ đây sự thật đã được phơi bày, em cảm thấy xấu hổ không thể tả... Em không còn chút tự trọng nào trước mặt anh nữa rồi."

Khâu Hoài vội vàng an ủi tôi: "Không sao đâu, anh không quan tâm."

"Nhưng em thì có." Tôi nhìn anh ta với ánh mắt cầu xin: “Em vốn dĩ không xứng với anh, là ông trời ban ơn nên em mới được ở bên anh một thời gian. Giờ đây bị người khác vạch trần, anh hãy giữ cho em một chút tự trọng cuối cùng, để tôi rời đi. Dù anh có tha thứ cho em, em cũng khó mà tha thứ cho chính mình."

Khâu Hoài nhìn tôi đầy tình cảm: "Lăng Lăng..."

Tôi cố gắng kiềm chế sự ghê tởm trong lòng, nhìn anh ta một cái rồi lại tránh đi, giả vờ như muốn nhìn nhưng không dám nhìn:

"Chúng ta... Chia tay đi Khâu Hoài."

Nói xong, tôi đứng dậy xách túi và lao ra cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/toi-tu-luc-buoc-len-con-duong-lam-giau-toi-tro-thanh-phu-ba-sau-khi-bay-tra-nam/10.html.]

Khâu Hoài còn muốn đuổi theo, nhưng đã bị Phàn Khả nhanh tay chặn lại.

Làm tốt lắm.

Dù sao tôi cũng đã hoàn toàn ghét bỏ người đàn ông này, cũng đã kiếm đủ tiền rồi.

Lúc này cắt đứt ơn nghĩa, trong lòng tôi không còn một chút sóng gió nào.

Chỉ còn lại sự nhẹ nhõm như trút được gánh nặng.

 

09

Từ khi phát hiện ra việc Khâu Hoài ngoại tình đến giờ, mối quan hệ này đã kéo dài qua nhiều tháng, cuối cùng cũng chia tay.

Đối với tôi, không có gì phải tiếc nuối.

Bởi vì tôi đã thất vọng tột cùng, không còn khả năng quay đầu lại.

Tôi đã chặn tất cả các phương thức liên lạc của Khâu Hoài.

Anh ta cố gắng dùng số người khác gọi cho tôi, vừa nghe thấy giọng anh ta, tôi lại chặn tiếp.

Trước khi chặn anh ta, tôi vẫn phải tiếp tục màn kịch trước đó: "Em muốn để lại hình ảnh đẹp nhất trong lòng anh, không muốn sống bên cạnh anh với thân phận kẻ lừa đảo."

Khâu Hoài vô cùng cảm động, dần dần cũng hiểu được "tình cảm sâu nặng" của tôi, không còn làm phiền tôi nữa.

Cuối cùng Phàn Khả cũng đã nhìn thấy ánh sáng, trở thành chính thất của Khâu Hoài.

Cô ta rất đắc ý, còn tìm thấy số điện thoại của tôi trong danh bạ của Khâu Hoài, cố ý gọi điện đến để khoe khoang:

"Tôi còn tưởng khó khăn thế nào. Ban đầu tôi nghĩ phải loại bỏ tám đối thủ, không ngờ chỉ cần loại bỏ một mình cô, cô là 7 trong 1, giúp tôi quét sạch tất cả tình địch luôn."

"À, cuối cùng thì cái nhẫn mà anh ấy cầu hôn cô lần trước đã tặng cho tôi. Chúng tôi sắp kết hôn rồi."

"Đến lúc đó sẽ gửi thiệp mời cho cô, cô nhất định phải đến nhé."

Tôi chỉ cười lạnh:

"Chỉ có món đồ đã qua tay bao nhiêu người thôi mà, cô vui là được."

 

Loading...