Tôi tư vấn tình cảm cho chồng tôi - Chương 8. Bí mật?
Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:14:43
Lượt xem: 75
Tôi chợt lo lắng rằng nếu tôi nói cho Cận Vân biết tôi là ai, anh ấy sẽ thực sự nhốt mình trong phòng làm việc và không bao giờ gặp ai trong suốt quãng đời còn lại.
Little Piggy: “À mà sư phụ, cô hỏi tôi đã yêu bao nhiêu lần đúng không? Mỗi lần cô hỏi thì tôi lại bận.”
Little Piggy: "Cô đừng cười tôi nhé."
Little Piggy: “Chính là lần này nè, nhưng tôi vẫn chưa tỏ tình với cô ấy.”
Tôi: "???"
“Lần này”, ý là anh ấy đang ám chỉ tôi sao?
Little Piggy : " Sư phụ đừng ngạc nhiên. Bình thường tôi bận rộn với công việc, không có thời gian yêu đương. Về phần vợ tôi, chính ông nội tôi đã giúp tôi cầu hôn cô ấy."
Little Piggy: “Không biết khi nào tôi mới có thể hôn vợ nữa”.
Khoan đã, vậy là các tin tức bên ngoài đều là giả sao?
Hay anh chỉ giả vờ ngây thơ với tôi?
Tôi: "Hai người đã kết hôn rồi. Chẳng lẽ trước đây anh đã thích cô ấy rồi sao? Yêu từ cái nhìn đầu tiên? Hay là ... "
Tin nhắn được gửi đi 10 phút nhưng Cận Vân lại xem mà không trả lời.
Quên đi, tôi cũng chỉ tò mò thôi.
Tôi chưa từng gặp anh, làm sao anh có thể thích tôi được?
Giờ thì hay rồi, anh lại không trả lời được.
Lần này anh nhốt mình trong phòng làm việc, sẽ không tiếp tục lấy lý do là mình bận công việc nữa chứ.
Tôi tắt điện thoại, chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại lại rung lên.
Là tin nhắn của Little Piggy.
Little Piggy: “Sư phụ, đây là bí mật của tôi, không thể nói cho cô biết được.”
Bí mật?
Giờ tôi lại càng tò mò hơn.
Ngày hôm sau là thứ bảy. Sáng sớm tôi đã bị quản gia chặn ngay cửa phòng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/toi-tu-van-tinh-cam-cho-chong-toi/chuong-8-bi-mat.html.]
"Cô chủ, cô tỉnh rồi, cậu chủ nhờ tôi giải thích chuyện quần áo cho cô."
Quản gia đứng trước mặt tôi một cách kính cẩn, bên cạnh là những gói quà lớn nhỏ.
"Cậu chủ nói quần áo có mùi quá nặng nên vứt đi. Tuy nhiên, cậu chủ rất áy náy vì không hỏi ý kiến của cô, nên đã đến các cửa hàng độc quyền để mua những kiểu dáng tương tự."
"Nơi này tổng cộng có một trăm món, xin cô chủ kiểm tra."
Tôi sốc!!!
Cận Vân thực sự cái gì cũng phải dựa vào số lượng, đầu của anh ấy rốt cuộc được làm bằng gì vậy?
Một trăm cái áo lót, anh muốn tôi mặc chúng cho đến tháng nào năm nào đây!
"E hèm, phiền anh thay tôi nói lời cảm ơn với Cận Vân?"
Dưới cái nhìn chăm chú của quản gia, tôi đích thân chuyển tất cả một trăm cái áo lót vào phòng ngủ.
Khá là mệt mỏi.
Nhưng không bao lâu sau, tôi nhận được một tin nhắn WeChat từ Cận Vân, là nick chính của anh ấy, chỉ có ba chữ: "Không có gì."
Ngay sau đó, tài khoản cố vấn tình cảm nhận được một tin nhắn khác từ Little Piggy : "Vợ tôi nói lời cảm ơn với tôi! Chắc chắn cô ấy đã rất cảm động. Ý tưởng của sư phụ thật tuyệt vời!"
"Chuyển khoản: 10.000 tệ."
Thật là một khách hàng hào phóng. Lúc này còn có thể phát lì xì cho tôi.
Tôi nhìn những hộp quà chất đầy trong phòng ngủ, đột nhiên cảm thấy hơi lo lắng, chẳng lẽ Cận Vân thực sự nghiêm túc sao?
Tôi buồn chán tra cứu những mẩu tin tức tình cảm về anh ấy trong vài năm qua.
"Tổng giám đốc tập đoàn Cận thị, hai tay ôm bốn người đẹp!"
"Cận Vân hay nhắc đến người tình đáng yêu động lòng người của mình!"
"Cận Vân không chỉ là cao thủ trong kinh doanh mà còn là cao thủ trong tình trường."
Những tin tức như thế này có rất nhiều nhưng hầu hết đều là những bài viết ngắn, không có đính kèm hình ảnh hay thông tin gì cả.
"Cốc cốc cốc."
Trong lúc tôi đang nhập tâm xem mấy tin đồn của Cận Vân thì có tiếng gõ cửa, quản gia đứng ở cửa nhẹ nhàng nói: “Cô chủ, cậu chủ và lão thái gia đã về cùng nhau, ngài ấy mời cô cùng xuống nhà trò chuyện."
Ui cha... Ông nội của Cận Vân tới à?