Tống Phu Nhân Chỉ Muốn Hoà Ly - Chương 18
Cập nhật lúc: 2024-04-17 19:37:57
Lượt xem: 4,546
Mà Cố Hằng Viễn ngày xưa đi theo phía sau ta vẫy đuôi cầu xin thương xót xem ra cuối cùng cũng có thể hãnh diện, hắn ngồi ở chính giữa cái ghế mà bình thường ta hay ngồi, thấy ta liền thản nhiên nói: "Nàng ngồi xuống trước đi, ta có việc muốn nói."
Hắn chỉ vào một chỗ, ta nhìn kỹ, hóa ra lại ở dưới chỗ của Quân Như Lan.
Thái tử điện hạ muốn ta tạm thời nhẫn nại, chính là vì không muốn tiết lộ tin mật ra ra ngoài, cho nên chỉ cần không để lộ tin ra ngoài, ta không nghĩ mình có thể làm như vậy. Cũng không cần phải chịu đựng như thế.
Ta lập tức liếc mắt ra hiệu cho một gia đinh tên Lục Giáp. Lục Giáp hiểu ý, sải bước lớn tiến lên, trước sự ngạc nhiên và hoảng hốt của Cố Hằng Viễn, Lục Giáp lôi tuột hắn từ trên ghế xuống. Gia đinh thường xuyên làm việc chân tay, sức mạnh rất lớn, huống hồ Lục Giáp còn cao to vạm vỡ, một thư sinh yếu ớt như Cố Hằng Viễn làm sao chống đỡ nổi sức kéo của Lục Giáp? Cả người hắn lập tức ngã từ ghế của ta xuống đất. Và bởi vì hắn không ngờ rằng ta sẽ cho người làm như vậy, cũng không dùng sức chống cự, nên vẫn giữ nguyên tư thế ngồi mà ngã xuống đất.
Một tiếng vang, Cố Hành Viễn liền đập mặt xuống đất, hai tay bởi vì không kịp thay đổi tư thế duỗi về phía trước, liền dán ở hai bên thân thể, mà m.ô.n.g thì là hướng lên trên nhếch lên.
Lại bộ thượng thư Cố đại nhân tương lai giờ phút này có vẻ chật vật không chịu nổi.
Chu thị cùng Quân Như Lan cũng sợ choáng váng, chờ họ lấy lại tinh thần lại, vội vàng tiến lên đỡ Cố Hằng Viễn đứng lên.
"Hằng Viễn!" "Hằng Lang!"
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tong-phu-nhan-chi-muon-hoa-ly/chuong-18.html.]
Cố Hằng Viễn vừa kêu không ngừng vừa run rẩy đứng lên, trán hắn hơi sưng, môi cũng bị dập nát, trong mũi còn chảy máu.
Hắn không để ý đến lão mẫu và tình yêu đích thực của mình đang an ủi hắn, mà là phẫn nộ mà nhìn ta, trong ánh mắt như là muốn phun ra lửa: "Tống Nguyệt Ly, nàng phát điên cái gì!"
Ta đưa tay lặng lẽ ở trên lưng mình hung hăng véo một cái, nặn ra hai giọt nước mắt, hướng hắn quát: "Ngươi còn nhớ rõ lúc trước ngươi đã nói cái gì không?"
Lúc nào trong miệng Chu thị cũng lặp đi lặp lại từ "Ghen tuông", "Tiện nhân", một bên xông lên muốn đánh ta nhưng mà cũng không cần hộ vệ ra mặt, chỉ cần vài nha đinh bên cạnh ta đã ngăn bà ta lại không thể đến gần ta.
Cố Hằng Viễn hẳn là nghĩ đến tạm thời vẫn không thể trở mặt với ta, miễn cưỡng kìm lại cơn tức giận nói: "Chuyện đã đến nước này, ta cũng sẽ nói thật với nàng. Triều đình này sắp thay đổi, nàng chỉ có đi theo ta mới có thể bảo toàn Tống gia."
Ta cố sức tỏ ra kinh ngạc.
"Ngươi điên rồi sao Cố Hằng Viễn, cũng dám nói những lời như vậy!"
"Ta không điên, cũng không lừa nàng. Thiên hạ này sớm muộn sẽ là của Tam hoàng tử, mà hắn đối với Tống gia một giới bình dân lại có được sản nghiệp lớn như vậy đã sớm bất mãn. Một khi hắn đăng cơ sau, người đầu tiên muốn thu thập chính là Tống gia!"