Tổng Tài Là Cún Con - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-05-22 22:51:52
Lượt xem: 336
Tôi khịt mũi lạnh lùng.
Sau đó tôi phát hiện ra mình thật sự đã phát ra tiếng.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Vì vậy, tôi quyết định liều lĩnh: "Cao tiên sinh, tôi chưa bao giờ nói rằng tôi thích anh. Tôi rời khỏi công ty vì tôi không hiểu cũng như không ủng hộ những việc anh làm, tôi không muốn tiếp tục làm những việc trái với lương tâm mà anh giao cho tôi."
Tôi mỉm cười nhét đơn xin nghỉ việc vào tay anh ta.
"Cao tiên sinh, thế giới không phải chỉ xoay quanh anh."
Cao Hâm không tức giận, chỉ thản nhiên nói: "Thật sao? Thật trùng hợp, thế giới không thể xoay quanh tôi, nhưng muốn em xoay quanh tôi lại là một chuyện rất đơn giản."
Anh ta thong thả ưỡn thẳng lưng, sau đó nhìn tôi với ánh mắt khiêu khích.
Sai lầm rồi, đáng lẽ ra tôi phải tỏ vẻ ngoan ngoãn, chứ không phải khơi dậy lòng hiếu thắng đáng sợ của anh ta.
"Trước khi Tạ Mạn Mạn cấy ghép lá gan nguyên vẹn cho La San, em không thể đi."
Anh ta quay người, ném đơn xin nghỉ việc của tôi vào máy hủy giấy.
Nghiền nát thành từng mảnh.
Có lẽ là để thuyết phục tôi, Cao Hâm đưa tôi đi gặp La San, bạn gái thật sự của anh ta.
Cô ta rất xinh đẹp, hay nói cách khác, có thể thấy cô ta đã từng rất xinh đẹp.
Mặc dù sắc mặt vàng vọt vì bị bệnh tật dày vò, nhưng khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn và chiếc mũi cao vút vẫn là tuyệt thế giai nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tong-tai-la-cun-con/chuong-14.html.]
Trước đây, tôi luôn nhìn thấy cô ta xuống xe sang của tổng giám đốc từ xa.
Nhìn gần mới thấy, cô ta thật sự rất đáng thương.
"A Hâm... Anh lâu rồi không đến thăm em, em còn tưởng, anh không cần em nữa..."
La San nũng nịu ôm Cao Hâm, Cao Hâm nhẹ nhàng vuốt ve tóc cô ta.
Khi tôi đưa sợi dây chuyền kim cương mà tổng giám đốc tặng cho cô ta, cô ta trừng lớn đôi mắt nai con, rơi nước mắt cảm động.
Nhưng theo tôi, có lẽ điều mà La San đang hấp hối cần là sự quan tâm của người yêu, còn Cao Hâm giống như một cỗ máy ATM vô tri vô giác.
Nhưng sự thật chứng minh tôi đã sai, La San đã bắt đầu đăng bài trên mạng xã hội.
Tôi ra khỏi phòng bệnh để dành không gian riêng cho họ, nhưng tôi lại nghe thấy Cao Hâm nói ở cửa: "Chuyện lá gan anh sẽ lo liệu cho em. Bộ phim mà em muốn đóng, đã ấn định em là nữ chính, sau khi em khỏe lại thì sẽ bắt đầu quay."
Vì vậy, tôi muốn nghe lén xem khi nào anh ta định lấy gan, kết quả lại nghe thấy anh ta nói: "Hôm nay là lần cuối cùng anh gặp em. Sau này đừng liên lạc nữa."
La San khóc hai tiếng, dường như biết rằng giá trị của mình đã được thể hiện một cách tối đa, vẫn ngoan ngoãn nói: "Vâng..."
Khi quay trở lại, trời đã tối, tôi nghĩ đến lá gan của Tạ Mạn Mạn, chẳng mấy chốc nó sẽ thuộc về người khác, cô ta không hiểu bản hợp đồng đó, là tổng giám đốc lừa cô ta ký.
Vị tổng giám đốc mà tôi luôn kính trọng trong sự nghiệp, vậy mà lại làm ra chuyện bẩn thỉu như vậy vì người yêu.
"Thư ký Quan, em im lặng suốt dọc đường."