Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Tổng Tài Là Cún Con - Chương 23

Cập nhật lúc: 2024-05-22 22:58:34
Lượt xem: 271

"Tôi tôi tôi..." Làm thế nào để tỏ ra mình đường hoàng chính trực đây?

 

Ai ngờ, cậu nhóc ngốc nghếch này lại tìm lý do cho tôi: "Chắc chắn cô đến để chăm sóc đội trưởng!"

 

Vì vậy, tôi cười gật đầu: "Đúng vậy, đúng vậy, ha ha ha..."

 

"Vậy nếu cô đến rồi thì tôi đi trước nhé..."

 

"Ừm ừm, được được được." Đi nhanh đi, đợi cậu đi rồi tôi sẽ chuồn.

 

"À... Đội trưởng say rượu, nhớ cho anh ấy uống thuốc này..." Lưu Khải gãi đầu, có vẻ hơi ngượng ngùng, có lẽ là nghĩ đến câu nói vừa rồi của mình.

 

Tôi gật đầu, cậu ta chạy nhanh hơn cả thỏ.

 

Tôi mở túi ni lông ra, bên trong là một số viên thuốc giải rượu.

 

Tôi bẻ ra một viên, sau đó rót một cốc nước đặt lên bàn trà.

 

Tôi vỗ vỗ lưng Cao Hâm: "Tổng giám đốc, dậy uống thuốc nào."

 

Tôi đột nhiên nhớ ra, trước đây khi tăng ca ở công ty, có lần anh ta cũng bị sốt cao, cũng là tôi cho anh ta uống thuốc.

 

Thật ra anh ta rất chăm chỉ, chỉ là không có chút tình người nào với cấp dưới, vì vậy tôi chưa bao giờ nhìn thấy ưu điểm của anh ta. Có lẽ làm người thừa kế tập đoàn có vẻ thuận buồm xuôi gió, nhưng không dễ dàng như vậy.

 

Tôi lại vỗ vỗ, lần này anh ta tỉnh dậy, nhưng bắt đầu ho, tôi nhanh tay lẹ mắt kéo thùng rác lại, Cao Hâm ôm thùng rác nôn thốc nôn tháo.

 

Súc miệng xong, anh ta uống thuốc.

 

Sau đó tỉnh táo hơn một chút.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tong-tai-la-cun-con/chuong-23.html.]

Anh ta uể oải dựa vào ghế sofa, hỏi tôi: "Là em sao?"

Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế

 

Không phải tôi thì là ai chứ, tôi gật đầu, đứng dậy: "Cao tiên sinh, anh đã tỉnh rồi, tôi đi trước đây."

 

"Quan Tử Vân."

 

Hả?

 

Tim tôi như rơi xuống vực sâu. Anh ta luôn gọi tôi là Thư ký Quan, hoặc là gọi tôi là Tử Vân hai lần khi đang diễn vai bạn trai.

 

Gọi cả họ lẫn tên là lần đầu tiên.

 

Bàng hoàng quay đầu lại, ánh mắt anh ta không buông tha tôi: "Tại sao em luôn từ chối anh, như thể chỉ cần đến gần anh một chút, em sẽ..."

 

"Rơi vào bẫy." Tôi nhẹ nhàng nói: "Tổng giám đốc, tôi chưa bao giờ mơ mộng được đổi đời, hơn nữa tại sao anh lại thích tôi? Chỉ vì tôi đánh anh mấy lần sao? Đây không phải là tình yêu, tình yêu mà tôi muốn anh không thể cho tôi được." Tôi nghiến răng nghiến lợi: "Hơn nữa, tôi sắp kết hôn rồi."

 

Tuy nhiên, lúc này, điện thoại di động của tổng giám đốc đột nhiên rung lên, anh ta liếc nhìn, ánh mắt vốn đã ảm đạm đột nhiên sáng lên, sau đó nhướng mày nhìn tôi. Xoa xoa mi tâm.

 

"Nếu sắp kết hôn rồi, tại sao ba ngày trước còn hẹn hò trên mạng?"

 

What?! Cái này mà cũng bị điều tra ra được!!

 

Nhưng tôi không nhớ...

 

Bố mẹ tôi! Tôi vội vàng đến xem màn hình điện thoại di động của Cao Hâm, quả nhiên trên đó viết "Chiều cao 168, cân nặng 47kg, tốt nghiệp đại học 985, nữ lãnh đạo xinh đẹp của tập đoàn..."

 

Bên trên còn có một bức ảnh sinh hoạt của tôi lúc ăn tết ở nhà.

 

"Thư ký Quan kém đến mức không ai thèm sao?" Cao Hâm cất điện thoại đi, bây giờ anh ta đã hoàn toàn tỉnh rượu, ánh mắt trong veo và sắc bén, mang theo một chút chế giễu. 

 

Loading...