Tổng Tài Là Cún Con - Chương 25
Cập nhật lúc: 2024-05-22 23:00:24
Lượt xem: 296
Cũng xóa hết tất cả những bài đăng liên quan đến Cao Hâm mà tôi đã đăng trước đây.
Dường như tôi đã bỏ lại tất cả những câu chuyện ba năm qua phía sau, coi ba năm đó như một giấc mơ dài.
Lúc này, tôi lại nhận được điện thoại của cảnh sát.
"Quan tiểu thư, có một vụ án liên quan đến Cao Hâm tiên sinh cần cô hợp tác điều tra."
Tôi rất kinh ngạc, đồng ý hợp tác điều tra, khi nhìn thấy Tạ Mạn Mạn, tôi đã hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô ta nghe lời tôi, đã báo án, đồng thời đăng rất nhiều bài viết về việc Cao Hâm lừa dối cô ta lên mạng.
Mặc dù rất nhiều bài viết đã bị xóa ngay lập tức, nhưng cũng đã đẩy Cao Hâm và tập đoàn đứng sau anh ta lên đầu sóng ngọn gió.
Cao Hâm chắc chắn sẽ không biết rằng, cô thư ký mà anh ta luôn miệng nói nhớ nhung, đã đào cho anh ta một cái hố lớn như vậy.
Có lẽ đã động chạm đến miếng bánh của một số người, tôi sẽ sớm bị uy hiếp. Tôi cũng biết với bối cảnh của nhà họ Cao, căn bản họ không cần phải đứng ra thừa nhận, chuyện này cũng chỉ sẽ dần dần bị che giấu, cuối cùng biến mất.
Tôi chỉ cảm thấy mọi chuyện đều cần một lời giải thích, có người nhìn thấy còn hơn là im lặng biến mất.
Điều tôi không ngờ là, Cao Hâm vậy mà lại đích thân tổ chức một buổi họp báo, anh ta mặc vest, vẻ mặt rất lạnh lùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tong-tai-la-cun-con/chuong-25.html.]
Anh ta cúi đầu thật sâu trước tất cả mọi người, nói rằng anh ta đã phạm phải một sai lầm rất lớn.
Tôi co ro trên ghế sofa, nhìn người đàn ông mà tôi đã phục vụ ba năm nói ra những lời khiêm tốn như vậy dưới ánh đèn flash, tôi biết rằng thế giới này vẫn chưa quay lưng lại với tôi.
Chuyển ngử bởi team Tuế Tuế
Có lẽ điều quý giá nhất trên đời này chính là lãng tử hồi đầu, nhưng tôi biết Cao Hâm vốn dĩ không phải là lãng tử, trong xương cốt anh ta là một người tốt. Chỉ là, nếu mọi chuyện vẫn như cũ, anh ta cũng sẽ không bao giờ yêu tôi.
Hình phạt dành cho Cao Hâm rất nhẹ, bởi vì sau đó cảnh sát đã xác nhận rằng, anh ta đã kịp thời dừng lại từ rất sớm, việc ghép gan cho La San là do người hiến tặng tự nguyện.
Người hiến tặng đó là một bệnh nhân mà Cao Hâm đã cứu giúp khi anh ta còn đang phục vụ trong quân đội, người đó đã tự nguyện hiến gan trước khi qua đời.
Tôi không nhìn thấy Cao Hâm đấu tranh với gia đình trước khi đứng ra nhận lỗi, không nhìn thấy bố anh ta ném đĩa và tát anh ta, không nhìn thấy anh ta bất lực khi bị cắt giảm cổ phần.
Anh ta chỉ kiên quyết nói: "Tôi đã làm sai một chuyện, nếu còn trốn sau lưng gia đình, tôi cũng sẽ coi thường chính mình."
Lúc đó anh ta nghĩ: Ban đầu mình buộc phải giải ngũ trở về nhà, là muốn làm một số việc có ích cho đất nước, cho nhân dân, chỉ là vô tình sa vào danh vọng và lợi ích, nếu không có Quan Tử Vân, mình sẽ không thể kịp thời dừng lại.
Tôi chỉ nhìn thấy sự hào nhoáng của anh ta, nhưng chưa bao giờ hiểu được nỗi đau và sự dằn vặt của anh ta.
Khi biết được kết quả xét xử, tôi đã ở nước ngoài được một thời gian, cuộc sống ở nước ngoài so với lúc làm thư ký thì thoải mái hơn, cuối cùng tôi cũng có thời gian gọi một tách cà phê ở quán cà phê góc phố, ngắm nhìn trai xinh gái đẹp trên đường.