Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trà xanh muốn cướp bạn trai của tôi - Chương 16

Cập nhật lúc: 2024-10-28 22:12:49
Lượt xem: 38

Cơ thể của Khương Nghiên vốn dĩ đã suy yếu, hiện tại khuôn mặt của cô ta càng thêm tái nhợt không còn chút huyết sắc.

 

“Ai thèm quan tâm chứ? Dì hãy bảo con trai của mình trả lại số tiền hắn ta nợ cháu, bằng không thì cháu sẽ thưa kiện hắn!”

 

M-ẹ của Diệp Khinh Châu hơi ngạc nhiên, nhưng rất nhanh đã lấy lại được ý cười trên mặt.

 

Bà ta định tiến lên lôi kéo tôi thêm lần nữa nhưng bị tôi trừng mắt nên ngừng lại, chỉ có thể đứng yên một chỗ, hậm hực nói:”Con dâu, Tiểu Châu nói tiền đều đã đưa hết cho con, con hãy giúp nó trả lại đi.”

 

“Thứ nhất, cháu không phải là con dâu của dì. Thứ hai, tiền hắn ta đưa cho cháu chính là thứ hắn đã nợ cháu.”

 

Bị tôi nói một tràng, sắc mặt của bà ta ngay lập tức thay đổi.

 

“Cháu nhiều tiền như vậy, cho Tiểu Châu nhà dì chút tiền thì có làm sao đâu!”

 

“Tiểu Châu nhà dì đã ở bên cháu lâu như vậy, nếu tính tiền bồi thường tổn thất thiết hại tinh thần thì đáng ra cháu phải nên chi trả một chút chứ!”

 

Cuối cùng thì tuổi trẻ của Diệp Khinh Châu mới đáng giá, còn tuổi trẻ của tôi thì không.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tra-xanh-muon-cuop-ban-trai-cua-toi/chuong-16.html.]

Ồ, cũng đúng ha, tôi không có tuổi trẻ, vì tuổi trẻ của tôi đã bị chó ăn mất rồi.

 

Một bên m-ẹ của Diệp Khinh Châu khóc lóc làm loạn đòi tôi tiền bồi thường tổn thất thiết hại về tinh thần cho con trai của bà ta, bên kia thì m-ẹ của Khương Nghiên cũng vừa đến nơi.

 

Bà ta không quan tâm đến sức khỏe của con gái mình ra sao, lúc vừa đến nơi liền đến chỗ của Diệp Khinh Châu để đòi tiền.

 

M-ẹ của Diệp Khinh Châu kéo anh ta ta sau lưng, chỉ về hướng của tôi, nói:”Tiền của con trai tôi đều đưa hết cho con ả đó, bà bảo nó nôn tiền ra đi. Ba của nó là ông chủ lớn nên có rất nhiều tiền.”

 

M-ẹ của Khương Nghiên thật sự nghe theo những lời đó mà chĩa mũi giáo về phía tôi.

 

Bà ta bắt tôi trả khoản nợ tám ngàn mà con gái của bà đã vay trên mạng, cộng thêm chi phí bồi thường tổn thương cơ thể, tổng cộng là mười vạn.

 

Tôi cười, đáp:”Dựa vào cái gì? Tôi không có mượn tiền của cô ta, người hại cô ta sảy th-ai cũng không phải là tôi.”

 

“Tại sao mày lại không có trách nhiệm vậy hả? Hơn nữa nhà mày giàu như vậy, mười vạn tám vạn thì có đáng là gì.”

 

“Bọn nhà giàu đều quan tâm đến danh tiếng, nếu mày không đưa tiền thì tụi tao sẽ bóc phốt mày ở trên mạng!”

 

Này là thuyết đổ lỗi cho nạn nhân đây sao?

Loading...