Trên người cô đồng nghiệp trà xanh có ma (khách mời: Kiều Mặc Vũ) - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-07-29 12:34:15
Lượt xem: 52
Trần Dao c.h.ế.t rồi, các thiết bị bên cạnh cũng đều hỏng hết, không phát ra tiếng báo động.
Kiều Mặc Vũ bước đến cửa sổ nhìn một cái.
“Con quỷ nhỏ này chạy nhanh thật.”
“Khi Triệu Mỹ Quyên tự sát, đứa con ít nhất đã tám tháng, đều đã thành hình. Đứa con này c.h.ế.t trong bụng cô ta, oán khí ngút trời, trực tiếp thành sát khí, còn xé bụng Triệu Mỹ Quyên chui ra ngoài.”
“Không trách Triệu Mỹ Quyên mặc đồ đỏ, nhưng lại yếu như vậy. Phần lớn sát khí của cô ta đều bị đứa con này hấp thu.”
“Phó Yến Chu, anh ở lại đây, kéo dài một tiếng rồi gọi bác sĩ. Nếu không chúng ta mấy người đều không nói rõ được.”
Để lại Phó Yến Chu ở đây xử lý những chuyện khác, Kiều Mặc Vũ dẫn tôi đi tìm con quỷ nhỏ đó.
Bước ra ngoài phòng, cô ấy lại tìm một cái ghế ngồi xuống, bắt đầu chơi game xếp hình.
Tôi sốt ruột.
“Không phải chúng ta đi tìm con quỷ nhỏ đó sao?”
Kiều Mặc Vũ không ngẩng đầu lên.
“Không cần tìm, con quỷ nhỏ đó vẫn còn trong phòng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tren-nguoi-co-dong-nghiep-tra-xanh-co-ma-khach-moi-kieu-mac-vu/chuong-12.html.]
Tôi kinh ngạc.
“Gì cơ? Vậy sao lại để Phó Yến Chu ở lại đó?”
“Không được sao, tôi thấy anh ta không vừa mắt, dọa anh ta một chút.”
Kiều Mặc Ngọc trừng mắt nhìn tôi.
"Con cháu Đặng gia hoang tàn đến thế sao, vì sao muốn tìm bạn trai ở bãi rác?
“Cô có chia tay không? Nếu không tôi sẽ lái xe rác tới hốt cả cô đi luôn đấy.”
Tôi xấu hổ cúi đầu xuống.
"Thật ra anh ấy cũng không tệ đến thế, chỉ là có chút lăng nhăng, ích kỷ, hơi rụt rè, hơi khó tính và thích tranh cãi với người khác."
Kiều Mặc Vũ nhìn tôi với vẻ mặt của một ông già trải sự đời.
Trà Sữa Tiên Sinh
"Có phải tám đời rồi cô đều chưa từng yêu? Hãy nghe chính lòng mình nói xem, cô đối xử với bản thân như vậy có quá đáng không?”
"Được rồi, sau khi chuyện này kết thúc, tôi sẽ chia tay với anh ấy."
Tôi ngồi xổm bên cạnh Kiều Mặc Vũ và xem cô ấy chơi game một lúc. Sau khi cô ấy ra ngoài phòng bệnh đã sắp xếp một cái gì đó mà tôi không thể hiểu được.