TRÊU CHỌC TIỂU THỤ TRONG TRUYỆN ĐAM MỸ - C3
Cập nhật lúc: 2024-08-06 17:33:08
Lượt xem: 743
3.
Hơi nước trong phòng tắm không ngừng bốc lên, mặt mày Lâm Cảnh Hoài càng thêm quyến rũ.
“Chị, chị muốn tắm uyên ương không?”
Tôi sợ hãi hét lên một tiếng, tông cửa xông ra.
May mắn cậu ấy chỉ cười lạnh một tiếng, không đuổi theo.
Nghe tiếng nước chảy trong phòng tắm, tôi sợ giây tiếp theo cậu ấy sẽ lao ra, hoảng sợ vặn tay nắm cửa.
Cửa bị khóa trái.
Bên ngoài cửa sổ đóng một tấm ván gỗ thật dày.
Hộp dụng cụ bị Lâm Cảnh Hoài lấy đi, trong giây lát, tôi cảm thấy mình như một con thú bị nhốt trong ngục.
Khi Lâm Cảnh Hoài quấn khăn tắm nhàn nhã đi ra, tôi còn đang dùng tăm chọc ổ khóa.
“Chị, chị làm gì vậy?”
Cậu ấy ôm tôi từ phía sau, những giọt nước trên cánh tay làm ướt đẫm chiếc áo mỏng của tôi.
Cái tăm duy nhất đã bị gãy.
“Lâm Cảnh Hoài, cậu uống nhầm thuốc à?”
Tôi xoay người muốn đẩy ra, cậu ấy lại ôm chặt hơn.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
Sau lưng tựa vào cửa sắt lạnh lẽo, n.g.ự.c dán vào cơ thể nóng bỏng của Lâm Cảnh Hoài.
Hai má tôi đỏ bừng.
“Ừ, giống như chị, uống nhầm thuốc.”
Lâm Cảnh Hoài nhướng mày, châm chọc tôi.
“Cậu…”
Tôi thở hổn hển, bàn tay đang nắm chặt bị cậu cầm lấy, dùng sức mở các ngón tay của tôi ra.
“Nhưng mà, chị là thuốc giải của em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/treu-choc-tieu-thu-trong-truyen-dam-my/c3.html.]
Lâm Cảnh Hoài cúi đầu, đôi môi ấm áp chạm vào lòng bàn tay tôi, khiến tôi tê dại.
“Chị, hôm nay ngồi xổm lâu như vậy, vẫn chưa ăn tối đúng không?”
Lâm Cảnh Hoài ngẩng đầu, sương mù trong mắt lay động, hơi thở ấm áp phun vào bên tai tôi, vô cùng mê người.
“Em đi làm đồ ăn cho chị.”
Chờ Lâm Cảnh Hoài đi vào trong bếp, tôi mới kịp phản ứng, cậu ấy đã sớm phát hiện tôi ngồi xổm ở bên ngoài.
Sau đó một mực ôm cây đợi thỏ!
Vậy nên chuyện vừa rồi chính là cố ý giày vò tôi.
Nghĩ đến đây, trái tim đang đập loạn của tôi dần dần bình tĩnh lại.
Nghĩ đến màn biểu diễn sinh động vừa rồi của Lâm Cảnh Hoài, tôi càng thêm tin tưởng vào nhiệm vụ này.
Cho nên Lâm Cảnh Hoài không phải là không được, là do không muốn mà thôi.
Tôi chỉ cần như này, như kia…
Càng nghĩ càng hưng phấn, khóe miệng thiếu chút nữa nhếch đến tận tai.
Cửa trượt của phòng bếp không có tác dụng cách ly khói tốt, hơn nữa máy hút mùi còn là loại cũ, dù thổi mạnh nhưng khói vẫn bay ra ngoài phòng khách.
Trong khói dầu gay mũi xen lẫn với mùi thức ăn chín dễ ngửi, rất có cảm giác gia đình.
Làm cho tôi nhớ lại khi còn nhỏ, tôi cùng ba mẹ chen chúc trong một gian nhà trệt nhỏ hẹp.
Khi đó điều kiện sống tuy rằng gian khổ, nhưng các thành viên trong gia đình đều yêu thương nhau.
Không giống như sau này, mặc dù kiếm được tiền nhưng gia đình lại tan vỡ.
Nhìn bóng dáng bận rộn trong bếp, tôi chợt cảm thấy cô gái lấy được Lâm Cảnh Hoài chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.
Nhưng lại lắc đầu, cậu ấy là tiểu thụ trong truyện đam mỹ.
Là người của tên công bá đạo Hoắc Quân Liên, ai dám chứ…