Tro Tàn - Phiên ngoại
Cập nhật lúc: 2024-03-14 13:37:09
Lượt xem: 661
1
Ngay từ khi còn nhỏ, tôi đã có một mục tiêu rõ ràng.
Tôi muốn ở bên cô bé hàng xóm Tiểu Khương Duyệt.
Tính cách của hai người chúng tôi quả thật bù trừ cho nhau.
Cô ấy có chút cẩu thả, có chút bất cẩn hay quên, mà tính cách của tôi thì tương đối cẩn thận.
Cô ấy rất tốt bụng, đôi khi lại có chút nhút nhát, mọi người xung quanh đều khen tôi dịu dàng nhưng thật ra tôi cũng có chút thích mạo hiểm.
Quan trọng nhất là, tôi thích Khương Duyệt.
🐳 Các bạn theo dõi Phở bò: Tui Là Cá Mặn (https://www.facebook.com/tuilacaman/) để đọc truyện mới 🐳
Tôi và Khương Duyệt là thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên, tôi gần như lo liệu rất nhiều chuyện trong cuộc sống cô ấy, mỗi khi nghe cô ấy gọi tôi: "Diệp Kỳ, Diệp Kỳ, anh có thể làm xxx giúp em không?", tôi không hề mất kiên nhẫn mà ngược lại rất vui vẻ.
Tôi rất hưởng thụ cảm giác được Khương Duyệt cần.
Nhưng càng về sau, tôi lại càng hận chính bản thân mình vì đã chiếm cứ quá nhiều trong cuộc sống của Khương Duyệt.
Cô ấy cần tôi đến mức sau khi tôi rời đi thì cũng muốn t.ự t.ử.
2
Sau khi ch.ết đi, có lẽ là do chấp niệm của tôi quá sâu nặng mà linh hồn của tôi vẫn đi theo bên cạnh Khương Duyệt.
Tôi hy vọng Khương Duyệt có thể sớm thoát khỏi nỗi đau và tiếp tục cuộc sống của mình.
Nhưng Khương Duyệt thì không.
Sự ra đi của tôi, dường nhưng cũng mang đi toàn bộ cuộc sống của cô ấy.
Tôi cứ như thế mà nhìn cô ấy sống như cái xác không hồn ngày này qua ngày khác.
Mà tôi cũng chỉ có thể nhìn như thế, không thể nói chuyện với cô ấy, cũng chẳng thể chạm vào.
Lần đầu tiên tôi có thể chạm vào cô ấy là ngày hôm đó, tôi trơ mắt nhìn cô ấy uống rất nhiều thuốc ngủ, lẳng lặng nằm trên giường chờ đợi cái ch.ết ập đến.
Mắt tôi như muốn nứt ra, tôi hét to tên cô ấy, nhưng cô ấy không thể nghe thấy.
Ngay khi Khương Duyệt biểu hiện rõ không ổn thì linh hồn tôi đột nhiên bộc phát ra một cỗ lực lượng trước nay chưa từng có, tôi chạm được vào điện thoại di động của Khương Duyệt và gọi 120.
Khương Duyệt được cấp cứu kịp thời và sống sót.
Trong lúc tôi ngày ngày lo lắng về việc liệu cô ấy có tiếp tục tìm cái ch.ết hay không, thì cô ấy phát hiện bản ghi chú trên điện thoại di động của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/tro-tan/phien-ngoai.html.]
3
Lúc Khương Duyệt bắt đầu đi du lịch, tôi có chút vui vẻ, nhưng cũng hơi lo lắng.
Nhưng cô ấy mạnh mẽ và dũng cảm hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi, bất luận gặp phải chuyện gì cũng chưa từng kêu khổ than mệt.
Mỗi khi Khương Duyệt đi đến một nơi, cô ấy đều sẽ nói chuyện với tôi qua không khí, mà tôi cũng sẽ trả lời cô ấy:
"Anh rất vui, Duyệt Duyệt."
Dù cho cô ấy chẳng thể nghe thấy.
Ngay khi tôi cảm thấy Khương Duyệt sẽ chậm rãi đi ra khỏi nỗi đau mất tôi thì cô ấy gặp phải tuyết lở.
Khi cô ấy bị chôn vùi dưới lớp tuyết, những lời tự lẩm bẩm ấy khiến tôi nhận ra cô ấy vẫn chưa thể buông xuống.
Cô ấy vẫn còn chìm đắm trong nỗi đau mất tôi.
Nhưng tôi không thể cứ trơ mắt nhìn Khương Duyệt ch.ết như thế.
Tôi hy vọng Khương Duyệt có thể bình an, khỏe mạnh sống tiếp.
4
Tôi đã dùng hết sức mình để cầu nguyện với trời xanh và các vị thần linh.
Nguyện Khương Duyệt có thể quay trở lại ngày tiếc nuối nhất trong cuộc đời cô ấy.
Xóa bỏ chấp niệm, buông bỏ chấp niệm.
Tôi không biết cô ấy còn phải trải qua chuyện gì nữa hay không, khi tôi theo Khương Duyệt quay về quá khứ, tôi phát hiện điều Khương Duyệt tiếc nuối nhất chính là ngày tôi ra đi.
Cô ấy vẫn luôn tiếc nuối vì đã không thể nói lời tạm biệt với tôi một cách đàng hoàng.
Tôi nhìn Khương Duyệt từ trong mộng tỉnh dậy, khóe mắt vẫn còn đọng nước mắt, nghe cô ấy kể về giấc mơ của mình, nói trong mơ, hai người chúng tôi biến thành một nhà ba người, trông hạnh phúc lại tốt đẹp biết bao nhiêu.
Anh xin lỗi, Duyệt Duyệt, anh cũng rất muốn cho em một tương lai tốt đẹp như thế.
Nhưng anh không làm được.
Anh chỉ hy vọng em có thể mạnh mẽ, tiếp tục đi về phía trước.
Cho dù trong tương lai của Khương Duyệt, cũng không còn vị trí của Diệp Kỳ nữa.
Duyệt Duyệt, tạm biệt.
TOÀN VĂN HOÀN.