Trộm Mộng - 2
Cập nhật lúc: 2024-06-09 22:12:23
Lượt xem: 232
Đi vào một đôi vợ chồng trung niên và một người đàn ông trẻ, Hoài Khanh vừa nhìn đã lập tức nhận ra kia là cha và mẹ kế của Phương Thảo, người đàn ông trẻ chính là chồng của cô. Ba người bọn họ kẻ hát đời sướng khóc nức nở y hệt như lũ lụt.
Hoài khanh dùng ánh mắt phán xét quét qua người mẹ kế, anh không khỏi tức giận trong lòng. Rõ ràng người cũng c.h.ế.t rồi lại còn yêu cầu mổ xẻ, vậy mà bây giờ ở đó khóc thương, đúng là một lũ giả tạo.
Anh biết Phương Thảo tuyệt đối sẽ không bao giờ đụng đến mấy thứ như chất cấm và xem thường mạng sống của mình, trong đây nhất định là có một âm mưu to lớn nào đó mà thủ phạm tuyệt đối không phải người ngoài.
Để cho mấy người kia đứng ngoài cửa khóc lóc một lúc, Hoài Khanh bảo trợ lí Phương ra đuổi bọn họ đi, sau đó bắt tay vào việc. Cảm giác tự tay giải phẫu t.h.i t.h.ể của người mình yêu, cảm giác này tuyệt đối không có ai muốn trải qua trong đời, mà Hoài Khanh cũng vậy, có lẽ vết thương lòng của kí ức ngày hôm nay nhất định sẽ theo anh đi đến hết cuộc đời này.
Anh và Phương Thảo quen biết nhau đã mười năm, có lẽ cô cũng biết tình cảm đơn phương mà anh dành cho cô nhưng lại không có cách nào vượt qua được vận mệnh, cho nên cuối cùng đành nhắm mắt đưa chân. Còn anh, suốt mười năm qua đều trân trọng nâng niu cô trong lòng bàn tay, mỗi hành động đều sợ sẽ làm đau đến cô.
Không ngờ rằng, giờ đây anh lại phải tự tay mổ cơ thể cô, từng chút một.
Ngay lúc này Phương Thảo tỉnh lại, cô phát hiện mình đang đứng trong phòng phẫu thuật và bên cạnh cô là Hoài Khanh đang mổ xác...của mình. Sau một phen kinh hãi, cô nhận ra rằng mình đã chết. Cô c.h.ế.t ngay vào đêm sinh nhật mình, c.h.ế.t tức c.h.ế.t tưởi.
Cô sợ hãi, lạnh lẽo và uất hận, cô bơ vơ không biết linh hồn rồi sẽ phải đi về đâu. Cô không cam tâm, cô không cam tâm cứ như vậy mà c.h.ế.t đi. Vì sao những người mưu hại cô lại có thể sống, thậm chí bọn họ có thể không cần trả giá truớc pháp luật, bởi vì thủ đoạn quá mức cao siêu.
Cô không thể chết!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trom-mong/2.html.]
Đây là ý nghĩ kiên định của cô lúc này thì sự sợ hãi qua đi. Ai cũng đừng hòng câu linh hồn của cô, cô sẽ kháng cự đến cùng.
Phương Thảo cứ đứng đấy, ở trong phòng giải phẫu thi thể, nhìn Hoài Khanh từng chút một m.ổ x.ẻ thân thể mình, cho đến khi có kết quả khám nghiệm tử thi.
Chết do dùng ma túy, vì quá phê nên cô đã sinh ra ảo giác và lái xe đ.â.m vào gốc cây tử vong. Một kết quả không thể nào hoàn hảo hơn được nữa.
Phương Thảo cứ như thế trơ mắt đứng nhìn mẹ kế và chồng mình không thể nào giấu được sự vui vẻ phấn khích trong ánh mắt, chỉ có cha cô là vẫn im lặng, không chút biểu cảm nào khi nhìn thấy kết quả báo cáo kia.
Bọn họ đều đi cả rồi, căn phòng giải phẫu lạnh lẽo đến rợn người chỉ còn cái xác của cô và Hoài Khanh ở đó. Anh đem ra quà sinh nhật mình đã chuẩn bị cho cô nhưng tiếc là mãi mãi không còn cơ hội để tặng nữa. Giờ đây anh chỉ có thể ôm nó vào lòng và khóc, khóc đến bất lực.
Linh hồn của Phương Thảo cứ thế du đãng nhiều ngày. Bởi vì ý chí và thù hận của cô quá nặng nên quỷ sai không có cách nào câu hồn cô được. Không biết đã mấy tháng trôi qua, cuối cùng cô cũng được sống lại trên thân thể của người khác.
Từ giờ phút này cô đã sống với một thân phận mới là An Dao, một cô gái có ngoại hình và tuổi tác khá tương đồng với cô. Cũng từ phút này, cái tên Phương Thảo mãi mãi chỉ còn là trong kí ức của mọi người.
An Dao là một thợ trang điểm cho người chết, công việc của cô ấy hầu hết đều là ban đêm. Vì vậy mà cuộc sống của cô bây giờ chính là ngủ ngày thức đêm. Thế nhưng đêm đầu tiên cô làm việc đã gặp một hiện tượng đáng sợ. Người c.h.ế.t mà cô vừa mới trang điểm xong đột nhiên ngồi dậy và đi ra ngoài.