Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

[Trọng sinh] Đại lão sủng vợ lên không hề có nguyên tắc - 114

Cập nhật lúc: 2024-11-05 12:51:42
Lượt xem: 4

Chiến Anh gật đầu, lắp bắp mở miệng.

"Chủ nhân, người trung gian hỏi tôi... rằng ông chủ của chúng ta rốt cuộc đẹp đến mức nào mà ngay cả Nine cũng mơ ước."

Nga

Diệp khản kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, chạy nhanh tiến đến Hoắc Minh Triệt trước mặt, trong chốc lát tỉ mỉ đánh giá hắn mặt, trong chốc lát lại ra vẻ bi thương cảm khái.

“Đều là soái ca, như thế nào vận mệnh như vậy bất đồng đâu?”

"Nine còn nói gì nữa?" Hạng Hằng phớt lờ Diệp Khản, quay sang hỏi Chiến Anh.

"Cô ấy còn nói nếu ông chủ chịu mời cô ấy ăn một bữa, lần sau cô ấy sẽ cung cấp dịch vụ miễn phí..." Chiến Anh nói với vẻ mặt cổ quái. Nghe vậy, Hạng Hằng và Diệp Khản cùng gật đầu đồng tình.

“Đề nghị này rất tốt, nhan giá trị của ông chủ cao như vậy cũng là một lợi thế! Lần sau nếu gặp chuyện như vậy, ông chủ đành chịu ủy khuất một chút thì vấn đề có thể lập tức được giải quyết rồi."

Mọi người nhìn Hoắc Minh Triệt với ánh mắt đầy mong đợi, dù sao chỉ cần dùng gương mặt anh là có thể tiết kiệm hàng chục triệu. Nhưng người trong cuộc, Hoắc Minh Triệt, mặt vẫn không biểu lộ cảm xúc.

“Không có khả năng.”

Mọi người nghĩ thầm, thật là lãng phí.

Mọi người suy nghĩ, hoàn toàn ngâm nước nóng.

Hoắc Minh Triệt lười đến phản ứng bọn họ, một tay chi cái trán, một tay không chút để ý thưởng thức di động.

Nhắc đến ăn cơm, anh bỗng nhiên nhớ tới tối hôm qua, bồi cô kia ăn cay rát lẩu xào cay cảnh tượng.

Nam nhân cúi đầu, ngón tay tung bay cấp thiếu nữ đã phát một cái WeChat.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-dai-lao-sung-vo-len-khong-he-co-nguyen-tac/114.html.]

Cố Cửu Từ, đang lấy đàn violon ra luyện tập, bất ngờ nhận được tin nhắn từ đại ma vương.

[Tiểu Cửu: Đang chăm chỉ luyện tập, chờ anh về so tài một chút?]

[Đại ma vương:Được.]

Cố Cửu Từ nhìn tin nhắn, tâm trạng bất giác trở nên nhẹ nhàng, cầm cây đàn violon và bắt đầu luyện tập nghiêm túc hơn.

Ở bên kia đại dương, Hoắc Minh Triệt cất điện thoại, quay lại hỏi Chiến Anh.

“Chuyện bên này còn bao lâu nữa mới xong?”

Chiến Anh lập tức đáp lời, tinh thần phấn chấn.

“Mặc dù số liệu đã trả lại, nhưng vấn đề vẫn còn nhiều, cần ít nhất một tuần.”

“Không được, phải kết thúc trong năm ngày, hiện tại liền đặt chuyến bay sớm nhất.”

“Vâng...” Chiến Anh uể oải đáp ứng, trong lòng thầm mắng Cố Cửu Từ cái này hồng nhan họa thủy.

Mới một thời gian ngắn, đã bắt đầu nhớ cô ấy như vậy. Muốn quay về.

Tại Đế Kinh, trường trung học quý tộc số hai S.

Cố Cửu Từ đã luyện tập suốt buổi trưa, phòng học vẫn không có ai khác. Có lẽ vì sắp đến kỳ thi tốt nghiệp trung học nên học sinh lớp nghệ thuật cũng đang bận chuẩn bị cho các môn văn hóa. Chỉ có cô là có thời gian đến đây.

 

 

Loading...