[Trọng sinh] Đại lão sủng vợ lên không hề có nguyên tắc - 126
Cập nhật lúc: 2024-11-05 15:16:12
Lượt xem: 0
Lúc này, trợ lý đạo diễn Thư Nhã đứng bên cạnh nhịn không được mà lên tiếng nói giúp cho Cố Cửu Từ.
Lý Lạc An kéo dài một tiếng "ồ", bởi vì do Cố Cửu Từ đột nhiên cắt tóc ngắn nên nhất thời ông không nhận ra cô. Khương Mẫn đứng bên thấy mọi người đều đang thiên về Cố Cửu Từ, liền bước lên trước nói: "Đạo diễn, tôi xin được biểu diễn trước một đoạn nhé!"
Phó đạo diễn lập tức vẫy tay về phía nhân viên ra hiệu: "Đưa đàn violon cho cô ấy!" Khương Mẫn cầm đàn violon trên tay, hít sâu một hơi, cô ta đọc qua kịch bản, biết Mộc Chanh có nhiều bối cảnh liên quan đến đàn violon, nên nhất định phải cướp lấy thời cơ trước mặt Cố Cửu Từ, dùng âm nhạc để thu hút các vị đạo diễn.
Nga
"Em sẽ mang đến cho mọi người một đoạn 《 Croatia cuồng tưởng khúc 》." Khương Mẫn trang trọng thục nữ chào quý phái, khí chất cả người đều làm nên cho cây đàn violon, cũng hiện lên vẻ dịu dàng. Cô ta nhẹ nhàng kéo dây đàn, âm thanh hùng vĩ cũng theo đó mà vang lên.
Suy cho cùng, có được bản lĩnh để đạt được huy chương vàng cấp thành phố không phải dễ, biểu hiện của Khương Mẫn khiến cho Lý Lạc An đang mệt mỏi buồn ngủ cũng phải giật mình tỉnh táo. Kết thúc bài, Lý Lạc An thậm chí còn là người vỗ tay đầu tiên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-dai-lao-sung-vo-len-khong-he-co-nguyen-tac/126.html.]
"Thật sự không tệ đâu! Nếu như em có thể đem khí chất của mình điều chỉnh lại một chút, thu liễm sự bén nhọn lại, như vậy em sẽ thích hợp với nhân vật Mộc Chanh này hơn nhiều." Khương Mẫn lập tức đắc ý cong môi lên, nhớ tới lời đạo diễn nói, nhanh chóng khom lưng.
"Cảm ơn đạo diễn!" Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cô ta đã có một sự thay đổi thông minh khiến cho Lý Nhạc An phải tán thưởng. Tuy rằng rất khó để thay đổi được khí chất, nhưng nếu được huấn luyện trong thời gian ngắn thì vẫn có thể thay đổi được một chút.
Nhưng cảnh quay lúc chơi đàn violon lại cực kỳ quan trọng. Người luôn hướng tới sự hoàn hảo như Lý Nhạc An đương nhiên sẽ hy vọng tìm được một người chơi violon có bản lĩnh chuyên sâu hơn.
Cố Cửu Từ vẫn như cũ, không một chút hoang mang nào khi nghe đoạn đối thoại giữa hai người, mà Thư Nhã bên cạnh lại đang sốt ruột muốn chết. Mặc dù cô là tác giả kiêm biên kịch, nhưng lại không có quyền quyết định quyền lợi của nhân vật. Trước mắt, cán cân trong lòng đạo diễn rõ ràng đã từ Cố Cửu Từ chuyển sang Khương Mẫn!
"Cố Cửu Từ, ba năm không kéo đàn violon, hiện tại mới bắt đầu, âm thanh mà cô kéo ra so với tiếng cưa gỗ xem chừng còn khó nghe hơn?" Khương Mẫn hơi mang vẻ khiêu khích, đưa đàn violon cho Cố Cửu Từ, sau đó mong chờ Cố Cửu Từ bị xấu mặt.