[Trọng sinh] Đại lão sủng vợ lên không hề có nguyên tắc - 25
Cập nhật lúc: 2024-11-02 13:55:18
Lượt xem: 5
Trở lại Cố gia quen thuộc, Cố Cửu Từ trực tiếp vọt vào phòng mình, hung hăng quăng mình xuống giường.
Cô vùi đầu vào gối, nước mắt bị kìm nén từ lúc trọng sịnh đến bây giờ rốt cuộc vì trở về chốn quen thuộc mà không tiếng động rơi xuống.
Nga
Vừa rồi, cô sợ không kìm được mà khóc trước mặt mọi người, như vậy các ca ca sẽ cảm thấy kỳ quái, Hứa Vận Nhi cũng sẽ nghi ngờ......
Chỉ có ở trong phòng một mình, cô mới dám phát tiết những cảm xúc rối ren, vui mừng và phức tạp trọng lúc này.
Cố Cửu Từ nằm bò một hồi lâu, mới ngồi dậy, đánh giá phòng của mình.
Trên trần nhà là một bức tranh đại xương khô, khăn trải giường màu đen với họa tiết xương cốt, còn thảm thì có hình dựng ngón giữa.
“Trời ạ, kiếp trước mình đầu óc là nước vào sao?”
Cố Cửu Từ cảm thấy không khỏe, vuốt ngực, cảm giác như có cái gì nghẹn lại.
Cốc cốc cốc......
“A Từ tiểu thư, cô có muốn uống sữa bò không?”
Ngoài cửa vang lên giọng nói cẩn thận của phúc a di, như sợ một câu nói sẽ chọc cô nổi giận.
Cố Cửu Từ cái mũi chua xót.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-dai-lao-sung-vo-len-khong-he-co-nguyen-tac/25.html.]
Sau khi mẫu thân qua đời, phúc a di là người tốt nhất với cô, gần như coi cô như con gái ruột. Nhưng kiếp trước, Cố Cửu Từ đã tin lời Hứa Vận Nhi, cho rằng phúc a di, một hạ nhân, chỉ muốn can thiệp vào mọi thứ của cô, nhằm thao túng cuộc sống của cô.
Từ đó trở đi, cô đối xử với phúc a di rất lãnh đạm, còn yêu cầu phúc a di không được gọi thẳng tên mình, mà phải thêm “tiểu thư” để thể hiện sự phân cấp để luôn luôn nhắc nhở bà ấy nhớ rõ bổn phận của mình.
Dù vậy, phúc a di vẫn luôn đối xử với cô rất tốt. Kiếp trước, khi cô bị giam giữ, phúc a di còn đến thăm cô vài lần.
“Phúc a di, a di vào đi!”
Cố Cửu Từ ôm gối đầu, nhìn chằm chằm vào cửa, với giọng điệu áy náy.
“A Từ tiểu thư, đại thiếu gia nói cô hôm nay buổi tối gần như không ăn gì, nên tôi mới mang đến đây cho cô...”
Phúc a di vừa bước vào, đã nhiệt tình nói, nhưng khi thấy Cố Cửu Từ có vẻ không vui, bà lại cẩn thận dừng lại.
“Cảm ơn phúc a di, tôi bây giờ sẽ uống.”
Cố Cửu Từ nhanh chóng bò xuống giường, nhận lấy ly sữa bò từ tay phúc a di, ngoan ngoãn uống.
Phúc a di mở to mắt, không dám tin nhìn chằm chằm Cố Cửu Từ. Hôm nay tiểu thư sao lại trở nên ngoan ngoãn như vậy?
“A Từ tiểu thư, cô......”
“Phúc a di, về sau bà cứ gọi tôi là A Từ. Trước kia đều là do tôi không hiểu chuyện, phúc a di tốt với tôi, tôi đều biết.”