[Trọng sinh] Đại lão sủng vợ lên không hề có nguyên tắc - 39
Cập nhật lúc: 2024-11-03 16:40:45
Lượt xem: 6
Sống lại một đời, không ngờ cô lại quay về nơi này, nơi mà kiếp trước cô từng bị Hoắc Minh Triệt giam cầm. Và hiện tại, vẫn là cơn ác mộng của cô.
"Xuống xe," giọng anh lạnh như băng, khiến Cố Cửu Từ run rẩy.
Cô bước xuống xe, đành phải theo sau Hoắc Minh Triệt, vừa đi vừa hỏi, "Triệt ca ca, chúng ta nói chuyện được không? Sao anh lại nổi giận như vậy, là em làm gì sai rồi sao?
Dù đã bất chấp tất cả để mở lời, nhưng Hoắc Minh Triệt không thèm đáp lại. Cô chỉ có thể đuổi theo anh, từ sảnh lớn đến tận tầng trên.
Đột nhiên, lưng của Cố Bắc Từ liền bị đè nặng, ngay sau đó một sức lực tàn bạo đẩy cô đ.â.m tiến vào trong lồng n.g.ự.c anh, trời đất như đảo ngược, cả người cô bị ném thật mạnh lên trên chiếc giường lớn. Trong chớp mắt, bóng dáng cao lớn của Hoắc Minh Triệt đè lên cô, áp sát đến mức không thể nhúc nhích, đem cô giam cầm chặt chẽ.
Cố Cửu Từ ngước nhìn, ánh mắt đối diện với đôi mắt đen lạnh lùng như có thể xé toạc trái tim cô, khiến cô như c.h.ế.t đứng. Toàn thân anh tỏa ra sát khí, gần như đông cứng m.á.u trong người cô.
Trong đầu cô hiện lên những ký ức đau khổ và tuyệt vọng của kiếp trước. Cô nhớ rằng sau khi đính hôn, cô bị ép dọn vào Hoàng Cư sống cùng Hoắc Minh Triệt. Ngày hôm đó, cô vừa từ chối Tưởng Ngọc Đường thì bị Hoắc Minh Triệt bắt gặp, cơn giận của anh làm cô không thể chống đỡ.
“Triệt ca ca, anh muốn làm gì?” Cố Cửu Từ giọng đã lạc đi, run rẩy thốt lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-dai-lao-sung-vo-len-khong-he-co-nguyen-tac/39.html.]
Nhưng sự vùng vẫy của cô càng làm anh nổi giận.
Hơn nữa, nhìn thấy đôi mắt vốn đang sáng ngời và tràn đây năng lượng kia của cô, trong thoáng chốc liền trở nên tuyệt vọng ảm đạm, m.á.u bạo ngược trong cơ thể anh dường như không thể kiểm soát được!
Khuôn mặt vốn dĩ đã u ám của người đàn ông càng trở nên lạnh lếo hơn, nhiệt độ xung quanh lạnh như vực thẳm tại Nam Cực.Đôi mắt anh tràn ngập một sự tức giận điên cuồng. Bàn tay anh thô bạo mà xé rách váy của cô, xương quai xanh của cô cũng bị anh ấn tới đau đớn!
Vì sao? Cô đã cố gắng như vậy rồi mà cô và Hoắc Minh Triệt vẫn đi tới bước đường này?
Sự uất ức vô bờ dâng lên trong lòng Cố Cửu Từ, hai mắt cô đẫm lệ mà nhìn Hoắc Minh Triệt, chậm rãi vươn tay ôm lấy cổ anh mà thỏa hiệp, quật cường câu xin anh.
"Triệt ca ca, nhẹ một chút, em đau...".
Nga
Nhưng tất cả sự điên cuồng đó lại bị một tiếng gọi "Triệt ca ca" bằng giọng mềm yếu đánh tan. Ánh mắt anh thoáng hiện sự đau khổ và cô đơn.