[Trọng sinh] Đại lão sủng vợ lên không hề có nguyên tắc - 50
Cập nhật lúc: 2024-11-03 18:03:33
Lượt xem: 5
Trên xe Rolls Royce, Chiến Anh cẩn trọng liếc nhìn chủ nhân qua kính chiếu hậu, thấy chủ nhân vẫn đang nhìn chằm chằm vào phần chú thích trong điện thoại với nét mặt dịu dàng hiếm thấy. Anh ta thấp giọng mở miệng:
“Chủ nhân, trước đây phu nhân có nói, nếu Cố tiểu thư không đỗ đại học, bà ấy sẽ kiên quyết phản đối hôn sự này. Theo ý tôi, có lẽ nên mời gia sư dạy kèm cho Cố tiểu thư?”
Nếu là trước đây, Chiến Anh tuyệt đối không bao giờ quan tâm đến Cố Cửu Từ! Nhưng giờ đây, nhìn chủ nhân vui vẻ như vậy, thái độ của anh ta đối với cô cũng bắt đầu thay đổi.
“Cô ấy không cần.”
Hoắc Minh Triệt hiếm khi tâm trạng tốt, trả lời Chiến Anh. Nhưng câu nói của chủ nhân làm Chiến Anh giật mình, tay suýt lạc tay lái.
“Chủ nhân, ngài nghiêm túc đấy chứ? Cố tiểu thư là người đứng đầu toàn trường là thật, nhưng đó là đếm ngược, mà còn giữ vững danh hiệu đó suốt ba năm!”
“Lái xe đi.” Hoắc Minh Triệt chỉ đáp hai chữ, rồi nhắm mắt, dựa lưng vào ghế thư giãn.
Tối qua, khi tỉnh dậy từ cơn ác mộng, anh thấy thiếu nữ nhỏ nhắn rúc trong lòng mình, yên tĩnh tựa đầu lên cánh tay anh. Vẻ mặt xinh đẹp tựa thiên thần của cô lúc ngủ khiến anh một lần nữa tự hỏi liệu đây có phải giấc mơ. Sợ rằng giấc mơ này sẽ tan biến như bọt nước, anh cứ lặng lẽ nhìn cô đến khi trời sáng…Ngay cả cho đến bây giờ, anh vẫn có cảm giác không chân thật, cô ấy vậy mà nguyện ý tiếp nhận anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-dai-lao-sung-vo-len-khong-he-co-nguyen-tac/50.html.]
Dù là kỳ thi cuối năm, nhưng thực ra chỉ thi hai môn Ngữ văn và Toán. Thêm vào đó, nhà trường còn dành riêng một tòa nhà để thi nên chỉ cần một buổi sáng là xong.
Buổi trưa, Cố Cửu Từ ủ rũ nằm dài trên bàn nghỉ ngơi.
Không phải vì thi cử hao tổn tinh thần, mà là tay cô mỏi nhừ vì viết quá nhiều. Đang định tranh thủ giờ nghỉ để thả lỏng đôi chút, nhưng lại có vài người giống như cái bóng, xuất hiện để tìm chút cảm giác tồn tại.
Nga
“Cửu Từ!”
Hứa Vận Nhi như âm hồn lướt đến lớp học. Thấy cô đang nằm dài trên bàn, Hứa Vận Nhi liền tỏ vẻ quan tâm, nói:
“Em sao thế? Có phải không khỏe chỗ nào không? Chị biết ngay mà, chắc chắn tối qua bị tên đại ma vương Hoắc Minh Triệt ức h.i.ế.p chứ gì! Cửu Từ, có chuyện gì đừng giữ trong lòng nhé. Tâm sự với chị đi, như vậy sẽ đỡ hơn nhiều.”
Ngoài mặt tỏ ra đồng cảm, nhưng trong lòng Hứa Vận Nhi đang đắc ý, nghĩ thầm tối qua Hoắc Minh Triệt hẳn đã khiến Cố Cửu Từ không dễ chịu chút nào. Cô ta nóng lòng muốn biết tối qua đã xảy ra chuyện gì.
Cố Cửu Từ cười khinh bỉ trong lòng: “Chị nghĩ nhiều rồi. Hôm qua không có chuyện gì cả, em đã nói với chị rồi mà.”