TRỌNG SINH KÝ - CHƯƠNG 3
Cập nhật lúc: 2024-10-02 15:19:11
Lượt xem: 533
3.
Lúc tỉnh lại, ta thấy Vấn Thanh đang bưng nước ấm cho ta uống.
Thấy ta tỉnh, nàng vội vàng đỡ ta dậy dựa vào giường, muốn để ta thoải mái hơn một chút.
Chưa kịp để chúng ta nói với nhau câu nào, cửa đã có tiếng động.
Người phụ nữ kia uyển chuyển bước vào, trên tay còn bưng một bát thuốc.
Vừa vào đã quỳ xuống, đưa bát thuốc cho ta.
"Đại tiểu thư chịu khổ rồi, đây là thuốc mà đại phu kê, tiểu thư uống vào để an thần."
Vấn Thanh muốn nhận lấy bát thuốc, nhưng bị người phụ nữ kia nắm chặt.
Thuốc này không ổn.
Người phụ nữ kia biết hành động của mình đã gây ra nghi ngờ, liền quyết định không giấu giếm nữa.
"Đại tiểu thư, người có biết hôn sự của người và Nhị tiểu thư năm đó là chuyện gì không?"
"Phu quân của người xuất thân từ Phủ Kính quốc công, bốn đời ba vị Quốc công, lại là nhà ngoại của Thái tử."
"Liễu đại nhân của Nhị tiểu thư tuy xuất thân nghèo khó, nhưng ông nội của hắn ta lại là Đông cung Thái tử Chiêm sự, cũng là tâm phúc của Thái tử."
Ả ta đứng dậy, vẫn bưng bát thuốc, nhìn ta từ trên xuống.
"Đại tiểu thư thông minh, chắc hẳn đã hiểu rồi chứ."
"Hôn sự của người và Nhị tiểu thư, chẳng qua chỉ là vật đặt cược để lão gia lấy lòng Thái tử thôi."
"Lúc trước lão gia kiêng dè ngoại tổ của người, vẫn luôn không đón con trai riêng của mình về, lần này gả hai người đi rồi, không phải đã đón con trai về hay sao?"
Ra là vậy, ra là vậy.
Khó trách, khó trách.
Khó trách sau khi gả đi không còn quan tâm nữa, ngay cả khi chúng ta về nhà than thở cũng không che chở.
Khó trách mỗi lần ta về nhà, trong phủ đều gà bay chó sủa, giống như đang muốn dọn dẹp sạch sẽ cái gì đó.
Khó trách mỗi lần ta rời đi, cha đều nghiêm khắc cảnh cáo ta, con gái đã gả đi thì đừng thường xuyên về nhà mẹ đẻ.
Ông ta nói yêu mẹ ta sâu đậm, kỳ thực vẫn còn quan tâm đến năng lực của ngoại tổ ta.
Ông ta nói không để ý có con trai hay không, nhưng lại sinh con trai với người khác ở bên ngoài.
Ông ta nói yêu thương chúng ta, nhưng vì lợi ích của mình, đã gả chúng ta đi rồi mặc mặc mặc kệ.
"Cha hạ độc?"
"Lão gia nhận được lệnh của Kính Quốc Công, người làm ầm ĩ quá rồi, đã làm tổn hại đến lợi ích của bọn họ."
Không biết sức lực từ đâu ra, ta giật lấy bát thuốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ky/chuong-3.html.]
Ngay lúc đưa thuốc lên miệng, ta đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
"Phu nhân, phu nhân, Vấn Thanh theo ta nhiều năm như vậy, ta duy nhất không yên tâm chính là nàng ấy."
Đừng để Vấn Thanh ch...ết theo ta, hãy để nàng ấy sống tốt.
Ta mặc kệ Vấn Thanh đang khóc lóc, cầu xin người phụ nữ trước mặt.
"Vấn Thanh cô nương là gia sinh tử của nhà chúng ta, đại tiểu thư cứ yên tâm."
4.
Trong lúc ý thức mơ màng, ta lại nghe thấy tiếng Vấn Thanh.
Cứ để ta ch...ết đi trong yên lặng đi, đừng ồn ào nữa Vấn Thanh.
Ai ngờ Vấn Thanh lại kéo ta dậy, miệng không ngừng lải nhải.
"Cô nương, cô nương, mau lên nào, lão gia đang tìm người, người đến mai mối đã đến cửa rồi, không thể ngủ nướng nữa."
Ta bị nàng ồn ào đá...nh thức, ý thức vẫn còn mơ hồ, nhưng nhìn thấy cảnh tượng xung quanh lại cảm thấy kỳ lạ.
Đây rõ ràng là căn phòng ta ở trước khi xuất giá.
Chưa kịp để ta hoàn hồn, Vấn Thanh đã kéo ta ra khỏi giường, áp khăn mặt nóng lên mặt ta.
Ta lúc này mới tỉnh táo lại.
"Chuyện gì vậy?"
"Lão gia đã tìm được hôn sự cho người và Nhị tiểu thư, người hai nhà đến mai mối đã đến rồi."
Thì ra là thế, thì ra là thế.
Diêm Vương không muốn nhận ta, để ta luân hồi một lần sửa đổi vận mệnh.
Nếu đã được sống lại, ta sẽ không để mặc người khác chà đạp nữa.
5.
Giống như kiếp trước, trong chính sảnh có hai người đến từ phủ khác để nói chuyện cưới xin, phụ thân ngồi ngay ngắn ở giữa.
Chỉ là, ta quan sát khắp nơi hồi lâu, vẫn không thấy bóng dáng muội muội đâu.
Phụ thân thấy chỉ có mình ta đến, nhíu mày hỏi:
「Sao giờ này mới tới, học quy củ ở đâu rồi? Muội muội con đâu?」
Gặp lại như cách một đời, giờ phút này nghe được những lời này, ta mới phát hiện ra yêu thương hay không yêu thương đều thể hiện trong cuộc sống thường ngày.
「Cũng không biết là ai không có quy củ, chuyện lớn như vậy mà không đưa thiếp mời trước, lại dám tự tiện đến cửa, nói đến là đến.」
「Con thấy phụ thân thật là quá dễ tính, nhà người ta không có quy củ như vậy, còn để họ vào cửa nói chuyện cưới hỏi cho nữ nhi của mình.」
Kiếp trước đến cuối cùng ta mới biết được, thì ra “hôn sự tốt đẹp” của ta và muội muội, chẳng qua chỉ là con bài để phụ thân kết giao bè phái.