Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh - Ta Đánh Bại Thiên Kim Thật - Phần 4

Cập nhật lúc: 2024-09-22 16:57:24
Lượt xem: 965

5

 

 

Để được lòng dân, ta lấy cớ cầu phúc cho phụ mẫu, mỗi tháng vào ngày mùng 5 đều phát cháo và phát tiền ở phía đông thành.

 

[Truyện được dịch và biên tập bởi team Qi Qi, chỉ đăng tại tài khoản Me Qi Qi. Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.♥️♥️]

 

Ngày mùng 5 tháng 8, theo ký ức kiếp trước, hôm đó Thái tử trở về sau chuyến tuần tra quân vụ và bị Thiên Đạo hội - tàn dư của triều đại trước - tập kích.

 

 

Mà nơi đặt lều cháo là nơi tụ tập của dân tị nạn, chính là chỗ ẩn náu của những kẻ này.

 

 

Nhiều năm quen thuộc với những người dân lưu vong, ta dễ dàng phân biệt được đâu là lưu dân thật sự, còn đâu là người khác trà trộn vào.

 

 

Vì vậy ngay khi bắt đầu phát cháo, ta đã nhắc nhở quân lính chú ý những người ta cho là khả nghi.

 

 

Lúc Thái tử trở vào thành từ cửa đông, thấy lều cháo của ta bèn xuống ngựa đi tới.

 

 

"Từ Tam tiểu thư, lâu rồi không gặp, nàng vẫn khỏe chứ?"

 

 

Ta đưa muôi cháo cho nha hoàn, tiến lên đáp lời, liếc mắt nhận thấy trong đám đông quả nhiên có người có động tĩnh khác thường.

 

 

Ta lấy từ trong tay áo ra tờ giấy ghi công thức hương liệu đã chuẩn bị sẵn.

 

 

"Công thức hương liệu này vẫn chưa có cơ hội trao cho điện hạ, không ngờ hôm nay tình cờ gặp được điện hạ ở đây."

 

 

"Không sao..."

 

 

Cố Minh Phàn vừa định đón lấy tờ giấy, bỗng từ trong đám đông, một nhóm người rút đao kiếm ra, nhảy lên c.h.é.m về phía Cố Minh Phàn.

 

 

Nhờ ta đã nhắc nhở từ trước, quân lính của ta phản ứng kịp thời, đỡ được đòn tấn công của bọn phản tặc.

 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-danh-bai-thien-kim-that/phan-4.html.]

Trong chốc lát phản tặc, quân lính và cận vệ của Thái tử hỗn chiến, dân chúng bỏ chạy tán loạn, ta cũng vội vàng kéo Cố Minh Phàn tránh nguy hiểm.

 

 

Nhưng một tên phản tặc ẩn nấp từ xa đột ngột tấn công đến, thấy hắn sắp c.h.é.m một nhát vào người Cố Minh Phàn.

 

 

Ta lao người đến che chắn, lưỡi d.a.o c.h.é.m thẳng vào lưng ta, đau đớn vô cùng.

 

 

Cố Minh Phàn thuận thế ôm lấy eo ta lùi một bước, tên kia c.h.é.m hụt nhát thứ hai, chưa kịp vung nhát thứ ba đã bị một kiếm g.i.ế.c chết.

 

 

"Vi thần cứu giá chậm trễ, xin điện hạ thứ tội!"

 

 

Đó là giọng của Từ Tu Vũ, tiếc là ta đau đến mức chỉ có thể nằm trong lòng Cố Minh Phàn mà thở dốc.

 

 

"Không cần đa lễ, lệnh muội vì cứu ta mà bị thương nặng, phiền Từ thống lĩnh mau đưa Tam tiểu thư về phủ, ta sẽ lập tức phái ngự y đến chữa trị."

 

 

Ta gần như quên mất mình đã về phủ Đại Tướng quân như thế nào nhưng ta biết tất cả những gì ta sắp đặt đều đã được truyền ra ngoài.

 

 

Cuộc gặp gỡ đầu tiên ở phủ Hành Dương Hầu, Thái tử đối đãi đặc biệt, sau đó gặp nguy ở cửa thành được mỹ nhân cứu giúp, tất cả đều đã trở thành giai thoại được truyền tụng trong kinh thành.

 

 

Và ta biết câu chuyện này không chỉ là giai thoại được truyền tụng trong kinh thành mà thôi.

 

 

Hết chương

 

 

Nhóm dịch: Team Qi Qi

 

 

Edit: Ying

 

 

Beta: Ngọc Kỳ

 

 

Loading...