Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 1093

Cập nhật lúc: 2024-10-11 10:59:00
Lượt xem: 46

Trên mặt Diêm Phan đầy vẻ đắc ý: "Đến lúc đó Thẩm Thủ Lễ dùng danh nghĩa nghị hòa mở cửa cho bọn hắn tiến vào, toàn bộ quân đội của Nam Minh này cũng chỉ có một số ít của Ngự Thiên Quân, ngoài ra tất cả còn lại cũng chỉ là bột nhão, chỉ trong mấy ngày Đóa Nhan có thể đến kinh thành ngay."

"Tốt! Vậy chúng ta cứ chờ đợi tin tốt." Diêm Tùng hài lòng, gật đầu, tiếp tục hỏi:

"Còn tình hình ở hoàng cung thế nào rồi?"

"Đều đã được bố trí xong xuôi, bên cạnh cẩu hoàng đế kia ngoại trừ có Mâu Bân và mười tâm phúc Cẩm Y Vệ của hắn ra, những vị trí còn lại đều đã được đổi thành người của chúng ta."

Diêm Phan vừa cười vừa nói: "Đúng rồi, còn có tên đại phu yếu đuối Lý Ngôn Sanh kia, nói thật thì y thuật của hắn không tệ, cẩu hoàng đế còn có thể gắng gượng đến giờ phút này, trái lại đúng là đã giúp đỡ chúng ta rất lớn."

"Lý Ngôn Sanh này đúng là một nhân tài, chẳng qua hiện nay đang là thời kỳ nhạy cảm mà hắn và Thẩm Bích Thẩm có qua lại với nhau nên không được để hắn ra khỏi cửa cung."

Diêm Tùng không quá để ý đến chuyện này, ông ta chỉ căn dặn: "Tránh phiền phức về sau."

"Vâng. Phụ thân yên tâm." Diêm Phan nghiêm túc nhận lệnh. Bây giờ đang là thời điểm then chốt nên hắn ta cũng không dám phớt lờ.

Nhưng Diêm Tùng bên này suy nghĩ rất mỹ mãn mà lại không hề hay biết kế hoạch của ông ta đã bị mấy người Mộ Dung Húc biết rõ từ trước.

Thẩm Thủ Lễ mới vừa đến Hỷ Phong khẩu chuẩn bị truyền ý chỉ giả thì Mộ Dung Húc đã ra lệnh bắt giam tại chỗ. Còn về phần quân đội muốn đánh lén Hỷ Phong khẩu, những lô cốt ở biên cảnh kia không phải ăn chay, chẳng qua đây chỉ là một trăm tiểu đội, tất cả đều bị ngăn chặn ngay tại chỗ, căn bản không mảy may vào được.

Sơn Hải quan, chiến trường chính.

Trên tường thành, Mộ Dung Húc và các tâm phúc của mình đang ở trên cao nhìn xuống, ở phương xa tiếng vó ngựa vang vọng một vùng đất trời hất tung cát bụi mà cấp tốc đến gần, tiếng binh khí giao nhau, tiếng hò hét, tiếng gào thét, tiếng kêu la thảm thiết vang vọng khắp thảo nguyên.

"Tướng quân, thế công của kẻ địch rất mạnh!"

Long Nhất đứng bên cạnh Mộ Dung Húc, mắt hắn vẫn chăm chú nhìn vào vị trí quân địch đang công thành một cách điên cuồng: "Chỉ mấy ngày ngắn ngủi đã đánh hạ được lô cốt tuyến đầu của chúng ta, bây giờ sắp đánh vào Đổng Gia khẩu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-1093.html.]

"Ừm. Truyền lệnh xuống, mở chiến xa trận, không để cho kỵ binh phá hủy trận hình của ta." Vẻ mặt của Mộ Dung Húc vẫn không có gì thay đổi, hắn điềm nhiên ra lệnh.

"Vâng!"

Nghe vậy Long Thập Nhị lớn tiếng nhận lệnh, hắn lập tức truyền lệnh xuống.

Trong thoáng chốc, cờ lại phất lên, tiếng trống liên hồi chấn động trời đất.

Nhận được mệnh lệnh, chiến xa phòng tuyến bên dưới lập tức được đẩy ra, đội hình của chiến xa đã sẵn sàng, ở phía sau bộ binh chủ lực lập tức vào vị trí, mà bộ binh chủ lực ở hai bên cánh cũng chính là đội ngũ của kỵ binh.

"Đáng chết! Quân Nam Minh gian trả lại đến một đợt!"

Nhìn thấy chiến xa kiên cố ngăn cản trước mặt, Đổng Trường Yểm từng chứng kiến uy lực của chiến xa trận nên sắc mặt của hắn ta lập tức sa sầm, vô cùng phiền muộn:

"Chiến xa này cực kỳ kiên cố, một khi kỵ binh của chúng ta đánh đến đều nhận lấy kết cục thịt nát xương tan, tuyệt đối không thể liều."

"Vậy chỉ có thể đi vòng qua sao?" Nghe vậy Đổng Trường Đồ đứng cạnh hắn ta cau chặt mày rậm, đôi con ngươi sắc bén như của chim ưng nhìn chằm chằm vào những chiến xa ở cách xa đó.

"Đi vòng qua cũng cực kỳ khó khăn, bên trong chiến xa kia còn được thiết kế đạn pháo và binh lính, chỉ cần không phá hủy được chiến xa, một khi đi qua, bọn chúng sẽ lập tức áp dụng công kích." Nhưng vào lúc này Đổng Hốt Lực lại lắc đầu.

Lần trước hắn ta đánh lén Hỷ Phong khẩu và phải nhận lấy thua thiệt vì chiến xa trận này mới thất bại thảm hại như vậy, thậm chí suýt nữa đã không thể chạy trở về, nhớ lại cảnh tượng ngày đó trong lòng hắn ta vẫn còn sợ hãi.

"Vậy bây giờ phải làm thế nào?"

Nghe vậy Đổng Trường Đồ cũng ngây ngẩn cả người: "Tiến công không được, đi vòng cũng không được thì làm sao chúng ta có thể đánh hạ được cửa khẩu này?"

Trong thoáng chốc, một đám binh lính Thát Tử đứng nhìn chiến xa trận cách mình một dặm mà không dám tùy tiện đến gần.

"Tướng quân, bọn Thát Tử đã dừng lại rồi."

Loading...