Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 227
Cập nhật lúc: 2024-08-03 22:26:24
Lượt xem: 133
"Ta cũng muốn một chén!"
"Ta cũng vậy!"
Vừa mới đến trưa, hai chậu tiên thảo đông lạnh lớn liền bán xong hết, còn có rất nhiều người không mua được đều dò hỏi Thẩm Bích Thấm khi nào lại tới đây bán tiếp.
Ba mẹ con thu dọn đồ đạc về nhà.
Sau khi về đến nhà, ba mẹ con lập tức kiểm kê thành quả ngày hôm nay. Mỗi mẹ con đếm một ít.
"Chỗ con có 212 văn tiền." Thẩm Bích Thẩm mỉm cười nói.
"Chỗ con có 198 văn." Thẩm Bích Tuyết kích động nói.
"Chỗ mẹ là nhiều nhất, có 220 văn." Thẩm Lâm thị vẻ mặt vui mừng.
"A, vậy thì tổng cộng chính là 630 văn, trừ đi 60 văn tiền mua một cân mật ong và bột đậu, tổng cộng hôm nay chúng ta kiếm được 570 văn tiền!"
Thẩm Bích Thẩm trầm tư một chút liền tính ra tổng lợi nhuận.
"Trời ạ, 570 văn tiền, còn kiếm được nhiều tiền hơn cả nước ô mai, Thấm Nhi, chẳng lẽ là mẹ đang nằm mơ?" Thẩm Lâm thị kinh ngạc nói.
"Mẹ, đây là thật sự, chúng ta thật sự chỉ dùng nửa ngày đã kiếm được gần 600 văn tiền" Thẩm Bích Tuyết lôi kéo tay Thẩm Lâm thị, giọng nói không giấu được sự kích động.
"Thấm Nhi, hiện tại mới là buổi trưa, hay là buổi chiều chúng ta lại bán tiếp?" Thẩm Lâm thị bình phục tâm tình xong liền nói với Thẩm Bích Thấm.
Thế là ba mẹ con lại bận việc một trận rồi chở đi bán đồ, đương nhiên là lại bán hết sạch.
Buổi tối, cả nhà vui vẻ ăn cơm tối rồi đi ngủ.
Ngày hôm sau, Thẩm Bích Thấm đích thân vào bếp chế tạo ra sa tế, chính là băm nhuyễn ớt tươi, sau đó cho vào chảo dầu vào đến cô đọng lại là được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-227.html.]
Làm sa tế xong, Thẩm Bích Thấm liền tính toán đi tới ''Quý Tiên lâu'' thực hiện đánh cuộc, vừa vặn Thẩm Trí Viễn nghỉ tắm gội, liền đồng ý cùng đi với Thẩm Bích Thẩm, Thẩm Thủ Nghĩa thì thay thế Thẩm Bích Thẩm và Thẩm Lâm thị đi tới trấn trên bán tiên thảo đông lạnh.
Còn Thẩm Kỳ Viễn, tự nhiên là đến chỗ Phùng lão học bổ túc rồi.
"Hai vị, tới ''Quý Tiên lâu'' rồi."
Xe ngựa có tốc độ rất nhanh, khoảng một nén nhang liền tới nơi.
"Đây là tiền xe, cảm ơn." Trả tiền xe xong, Thẩm Bích Thấm liền mang theo Thẩm Trí Viễn đi vào Quý Tiên lâu.
"Tứ muội, người muội muốn gặp ở chỗ này?"
Nhìn Quý Tiên lâu khí thế bất phàm trước mặt, chưa bao giờ tới nơi cao quý như thế này, liền tính Thẩm Trí Viễn có trưởng thành sớm thì nội tâm cũng nhịn không được dâng lên cảm giác sợ hãi.
"Đúng vậy".
Gật đầu trấn an với Thẩm Trí Viễn một cái, Thẩm Bích Thấm liền lấy lệnh bài mà hôm trước Quý Hiên Dật đưa cho nàng ra, đưa cho tiểu nhị đứng tiếp khách ngoài cửa.
"Thì ra là Thẩm cô nương, mời theo ta".
Nhìn thấy lệnh bài, thái độ của tiểu nhị kia lập tức trở nên cực kỳ cung kính, hơi cong eo, nghiêng người dẫn đường cho hai người.
"Làm phiền rồi, đây là tiền thưởng của ngươi" Tới phòng chữ Thiên, Thẩm Bích Thẩm lấy ra văn thưởng cho tiểu nhị kia.
"Đa tạ Thẩm cô nương, chưởng quầy lập tức tới ngay, mời ngài chờ một lát".
Nhận lấy tiền thưởng, tiểu nhị kia lập tức vui mừng khôn xiết nói lời cảm ơn, tri kỷ rót nước trà cho hai người họ, sau đó mới đóng cửa rời đi.
Tuy rằng Quý Tiên lâu là tửu lâu lớn nổi tiếng, nhưng làm tiểu nhị, tiền công mỗi tháng cũng chỉ có 1 lượng bạc, văn xem như một khoản tiền thưởng không nhỏ rồi.
"Tứ muội, sao muội lại cho nhiều như thế". Thẩm Trí Viễn ở một bên xem đến có chút đau lòng, văn có thể mua được hai cân thịt ba chỉ loại tốt nhất rồi".