Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 374

Cập nhật lúc: 2024-08-27 21:50:15
Lượt xem: 98

Nàng vẫn luôn là một cô nhi, từ trước đến nay chưa từng biết tình yêu thương là gì nên nàng rất trân trọng tình thân nhưng cũng bởi vì nàng là cô nhi nên nàng vẫn một mực tự kỷ và quái gở như thế, thế giới của nàng vẫn luôn chỉ có một mình nàng.

Giống như chính nàng đã từng nói nàng không phải kẻ ác nhưng nàng tuyệt đối cũng không phải một người lương thiện.

Mà hạng người như vậy mới là đáng sợ nhất vì trong lòng họ cất giấu sự bùng nổ kinh người, một khi trong lòng nghĩ đến điều ác, hậu quả tạo ra chính là hủy thiên diệt địa.

Hoặc cũng bởi vì tính cách của nàng vẫn luôn là thế này nên thế giới này mới không có cách nào chấp nhận nàng.

Thế giới này đang cho nàng thời gian, đồng thời nó cũng đang thử thách nàng, nếu nàng không thay đổi, nàng cũng không có cách nào hòa nhập với thế giới này, vậy thì thế giới này sẽ không lưu tình mà đẩy nàng quay trở về.

Bởi vì sức mạnh của nàng cũng chỉ tạo ra sự đáng sợ cho thế giới này, nếu trở lại hiện đại, nàng cũng chỉ là một người bình thường.

Trong lòng còn có ý nghĩ thiện.

"Nương, con hiểu."

Qua một lúc lâu, Thẩm Bích Thẩm mới mở miệng cười: "Đại tỷ, tỷ dự định bao giờ khởi hành, ta cũng đi theo tỷ."

Tuy hiểu rõ là một chuyện nhưng với hành vi của Lý lão thái, Thẩm Bích Thẩm không thể tha thứ, đi cùng Thẩm Bích Ngọc là vì nàng muốn người ngoài biết được nhà họ thật lòng xem Thẩm Bích Ngọc là người nhà, đồng thời cũng làm cho Thẩm Bích Ngọc cảm thấy yên tâm.

"Tạ ơn nương, cảm ơn ngũ muội muội."

Thẩm Bích Ngọc vẫn luôn biết Thẩm Bích Thẩm mới chính là người đáng tin cậy nhất, nàng đã đồng ý thì mọi chuyện xem như đã được quyết định.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-374.html.]

"Vậy thì quá tốt rồi! Ngọc nha đầu, cháu còn có tình nghĩa hơn đại bá mẫu của cháu nhiều"

Thấy Thẩm Bích Ngọc đã đồng ý, Lý trưởng thôn lập tức vui mừng.

Khó trách đứa nhỏ này may mắn như vậy, được Thẩm Thủ Nghĩa nhận làm con thừa tự, một người lương thiện như vậy, số phận sẽ không kém cỏi.

Về đến trong nhà, mọi người thương lượng lại một phen, sau đó mới quyết định ngày mai sẽ khởi hành đến thôn Lý Gia, dù sao lúc này cũng sắp đến cuối năm, chuyện tang lễ vẫn nên hoàn thành nhanh chóng sẽ tốt hơn.

Sau khi bàn bạc xong, mấy người Thẩm Lâm thị chuẩn bị làm cơm tối, một mình Thẩm Bích Thẩm chui vào thư phòng.

Dù không biết Thẩm Bích Thẩm muốn làm gì nhưng mỗi khi nàng vào thư phòng, cho dù có chuyện gì cũng không có người đến quấy rầy nàng.

Thẩm Bích Thấm vào thư phòng đương nhiên là vì chuyện than tổ ong, tuy tạm thời sẽ không dùng đến than tổ ong nhưng nàng đã tự tập cho mình một thói quen, chỉ cần trong đầu có một ý tưởng mới nào sẽ lập tức ghi chép lại.

Chờ đến khi đã ghi chép kỹ càng về than tổ ong, lò than tổ ong và cách sử dụng than tổ ong, sau đó Thẩm Bích Thẩm mới bước ra ngoài, nàng rất hài lòng bước ra khỏi thư phòng của mình.

Hôm sau cả nhà Thẩm Thủ Nghĩa đã đưa Thẩm Bích Ngọc đến thôn Lý Gia.

Chuyện làm lễ tang cho Lý lão thái đã được truyền đi khắp thôn Thẩm Gia, mọi người tán thưởng một nhà Thẩm Thủ Nghĩa có tình có nghĩa, thóa mạ Thẩm Lý thị là kẻ vong ơn phụ nghĩa, đồng thời cuối cùng họ cũng ý thức được một điều.

Đó chính là cả nhà Thẩm Thủ Nghĩa thật sự yêu thương Thẩm Bích Ngọc như con gái ruột của mình. Phải biết rằng Lý gia c.h.ế.t tổng cộng chín người, tang lễ lần này không phải số lượng nhỏ, nếu bọn họ không xem Thẩm Bích Ngọc như khuê nữ ruột mà thương thì ai sẵn lòng bỏ nhiều bạc vì chuyện không liên quan đến mình như thế.

Bởi vậy mà có không ít người lanh lẹ đã bắt đầu xem trọng Thẩm Bích Ngọc, tuy tuổi tác của Thẩm Bích Ngọc có hơi lớn, ăn tết xong đã mười chín rồi, lấy vợ lớn hơn ba tuổi như ôm vàng, Thẩm Bích Ngọc có nhân phẩm, gia thế tốt, tuổi tác thế này cũng không phải vấn đề.

Thế là những nhà có tiểu tử đến tuổi lập gia đình đều nhao nhao tính toán trong lòng mình, chờ qua năm sẽ đến Thẩm gia một chuyến.

Loading...