Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 387
Cập nhật lúc: 2024-08-28 22:47:24
Lượt xem: 75
"Là nhà của Trần Đại Hùng, lúc trước tiểu tử thúi kia thả chó sang nhà Dương Tử, làm cắn c.h.ế.t một con gà, lần này chúng ta sẽ trêu con ch.ó kia." Hắc Tử nghĩ một lúc rồi nói.
"Được, vậy đi nhà Trần Đại Hùng thôi!"
"Đi!"
Nghe Hắc Tử nói xong thì mọi người liền rời khỏi trận địa, hấp tấp xuất phát đến nhà Trần Đại Hùng. Tới lúc này rồi, sao Thẩm Bích Thấm có thể không rõ được, trong lòng âm thầm dở khóc dở cười, hôm nay chính là ngày trả thù tập thể của đám nhóc này.
"Tứ ca, huynh thấy thế nào?" Thẩm Bích Thấm quay đầu nhìn về phía Thẩm Kỳ Viễn.
"Trêu chó, huynh cũng chưa từng được nhìn thấy bao giờ." Thẩm Kỳ Viễn trợn hai mắt lên, lấp lánh nhìn thẳng.
"Đi thôi, nếu không thì đuổi không kịp mất." Trong lòng Thẩm Bích Thấm âm thầm thở dài, rồi cúi đầu chạy theo đám tiểu tử kia.
Nhìn bộ dạng này của Thẩm Kỳ Viễn, ý nguyện cũng đều viết hết ở trên mặt, còn cần phải nói ra nữa sao? Xem ra hôm nay Trần gia thôn thực sự vô cùng náo nhiệt.
Vì vậy, đêm giao thừa, Trần gia thôn bị một đám hài tử quậy phá đến gà bay chó sủa, Thẩm Bích Thẩm cũng vô cùng hoang mang, bất đắc dĩ cùng kích thích cực độ vượt qua nửa đầu đêm giao thừa, chờ đến khi về đến nhà Thẩm Bích Thẩm cũng đã sức cùng lực kiệt, muốn trực tiếp ngã xuống giường ngủ ngay lập tức.
Đáng tiếc, còn phải đón một đêm giao thừa nữa...
Nghĩ đến đây, Thẩm Bích Thẩm hận không thể đ.â.m đầu mà chết, trong lòng nàng vô cùng hối hận, hu hu, vừa mới làm chuyện xấu, bây giờ báo ứng đã đến rồi, muốn ngủ cũng không thể ngủ, đây chắc chắn là chuyện thống khổ nhất trên thế giới này.
Nàng cũng không rõ, là do những tiểu tử kia có thể lực quá tốt hay do thể lực của nàng chưa đủ dùng, mà sau khi làm xong chuyện bọn chúng vẫn tràn đầy tinh lực đến mức đáng sợ, giống như một giây trước bị con ch.ó hoang đuổi chạy đến thở hổn hển, sau đó xụi lơ ngã trên mặt đất, nhưng chỉ cần nghỉ ngơi một chút, một giây sau lập tức khôi phục bộ dạng như ngày thường rồi tiếp tục mục tiêu tiếp theo!
Mãi đến khi pháo đã dùng xong hết rồi thì mấy hài tử này mới bỏ qua chuyện bắt nạt mấy động vật nhỏ, rồi tính toán nghỉ ngơi và đi về nhà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-387.html.]
Hu hu, quả nhiên nàng là một bà cô, ba bốn mươi tuổi, không nên tham gia vào mấy trò chơi trẻ con này, đúng thật là mệt mỏi...
Tiếng pháo trúc vang vọng trong đêm ngày 30 tết, gió xuân đã đến với Đồ Tô, nha của các gia đình đều sáng rực, ngập tràn không khí vui tươi.
Vào buổi sáng ngày đầu tiên của năm mới, việc mỗi nhà cần làm chính là châm ngòi pháo, từng nhà từng nhà lần lượt đốt pháo, không khí bao trùm cả thôn là niềm vui mới hân hoan đón chào năm mới.
"Hừm..."
Tiếng pháo liên thành không dứt, mặc dù đã chui vào bên trong chăn nhưng âm thanh vẫn lọt vào tai nàng, cuối cùng Thẩm Bích Thẩm chỉ có thể vô cùng không tình nguyện mở mắt ra, trong mắt còn có thể thấy được tơ m.á.u hồng rõ ràng.
Đêm giao thừa tối qua, cả nhà thức đến tận canh năm, bình minh rồi mới đi vào giấc ngủ, Thẩm Bích Thấm cảm thấy mình vừa mới nhắm mắt được một lát, sao mà đã đốt pháo rồi vậy?
Ô ô, thật là đáng ghét!
"Ngũ muội, muội tỉnh rồi sao?"
Mí mắt Thẩm Bích Thẩm đang đóng mở theo tiếng pháo thì bên ngoài truyền đến một tiếng gõ cửa. "Coi như là như vậy đi ạ."
Nghe được giọng nói của Thẩm Bích Tuyết thì Thẩm Bích thấm đáp lại, sau đó mặc quần áo xong mới ngáp ngắn ngáp dài ra ngoài mở cửa.
"Xem muội kìa, sắc mặt tái nhợt như vậy, tối hôm qua bảo muội về phòng ngủ trước đi thì muội không nghe."
Thấy đôi mắt của Thẩm Bích Thấm vẫn còn đỏ ửng, sắc mặt tái nhợt, khuôn mặt mang theo sự tiều tụy thì Thẩm Bích Tuyết liền đi lên kéo tay Thẩm Bích Thấm, vẻ mặt vô cùng đau lòng.
"A -"
Thẩm Bích Thẩm lại không nhịn được ngáp thêm một cái nữa, lúc này mới xua tay nói"Đêm giao thừa là đón cùng cha nương, nên muội không thể lười biếng được."