Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 412
Cập nhật lúc: 2024-08-29 22:29:24
Lượt xem: 38
Ngày ấy vừa lúc gặp mưa to, ông cứ ở trong mưa ngây ngốc như vậy nhìn bà cười, trong mắt ngập tràn ánh cười cùng thâm tình mến mộ, hơn nữa sau khi kết hôn thì Thẩm Thủ Nghĩa dùng hết sức mình chăm sóc bà, đây cũng là nguyên nhân mà bà ấy chưa từng hối hận khi gả cho Thẩm Thủ Nghĩa.
"Đúng, năm đó không phải là cha tàn nhẫn, mà là do tên Lâm Xuân kia lòng lang dạ sói cư nhiên muốn cưới con về làm thiếp!"
Nói đến đây, khuôn mặt vẫn luôn ôn hòa của Lâm Bác Văn cũng hiện lên tức giận,"Con là hòn ngọc quý trong tay cha, là sinh mệnh của cha, sao cha có thể để con đi làm thiếp cho tên không nghề nghiệp không học vấn kia được!"
"Cha..."
Nghe được lời này của Lâm Bác Văn, Thẩm Lâm thị lập tức nóng vành mắt lên, bà ấy biết, cha là đang thương mình, hóa ra năm đó thật sự là có ẩn tình.
"Bởi vậy khi hắn ta nhắc đến chuyện này, cha liền lập tức cự tuyệt, vì phòng ngừa hắn dùng thủ đoạn cưỡng bách con nên lúc đó cha mới không cho Thủ Nghĩa làm lộ chuyện ra ngoài, không có kiệu hoa và đoàn đón dâu, để Thủ Nghĩa trộm dẫn con đi."
Lâm Bác Văn hồng đôi mắt nói,"Nếu không phải bị bất đắc dĩ, cha sao có thể để cho con phải chịu ủy khuất lớn như vậy."
"Hóa ra năm đó cha..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-412.html.]
Lúc này Thẩm Lâm thị đã biết tất cả mọi chuyện, ẩn tình trong lòng nhiều năm như vậy cuối cùng cũng mở ra, hóa ra không phải là do cha tàn nhẫn, mà hết thảy đều là vì bà ấy, hóa ra cha đã sớm sắp xếp hết tất cả.
"Nếu cha không làm như vậy, chắc hẳn Lâm Xuân sẽ dùng tất cả biện pháp để phá hoại hôn lễ này, có khi còn có thể làm ra chuyện cướp người về không chừng.
Lâm Bác Văn lôi kéo tay của Thẩm Lâm thị bằng vẻ mặt áy náy, hắn biết, chuyện này nhất định đã tạo ra tổn thương không nhỏ cho Thẩm Lâm thị.
Ban đầu ông ấy định chờ khi Thẩm Lâm thị thành hôn, chuyện cũng đã thành, nên Lâm Xuân chắc chắn sẽ từ bỏ, sau đó chờ ngày thứ ba Thẩm Lâm thị quay về sẽ nói cho nàng chân tướng, ai ngờ Thẩm Lâm thị là một đi không trở lại.
"Cha, sau thì sao, nữ nhi gả chồng vậy tên Lâm Xuân kia lại là người có thù tất báo, sao hắn có thể dễ dàng buông ta người được?" Thẩm Lâm thị bình phục cảm xúc sau đó mới nôn nóng hoang mang nhìn Lâm Bác Văn hỏi.
"Không sai, tên súc sinh kia đúng là tới trả thù." Nói đến đây trong mắt Lâm Bác Văn hiện lên sự hận thù cùng đau xót, sau đó từ từ đem chuyện năm đó nói lại một lần nữa.
Hóa ra năm đó Lâm Bác Văn đến dạy học ở nhà Lâm Viên ngoại thì mới phát hiện ra Lâm Xuân chính là tên không có học vấn không có nghề nghiệp gì, cũng không có ý định học tập, nên ông ấy muốn rời đi, nhưng Lâm viên ngoại lại không muốn cho ông ấy đi, tuy rằng giọng nói nhu hòa, nhưng thái độ lại vô cùng cường ngạnh cùng ý bức bách.
Gia sản của Lâm viên ngoại cũng không ít, hơn nữa có cả cháu ngoại ở huyện nha làm chủ bộ, ở địa phương này xem như là nhân vật có chút quyền hạn và sở hữu nhiều tài sản, bởi vậy dù cho trong lòng Lâm Bác Văn có không muốn nhưng cũng không dám xé toạc ra với hắn ta, nên chỉ có thể chấp nhận ở lại Lâm phủ.