Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 584
Cập nhật lúc: 2024-09-20 22:56:26
Lượt xem: 51
Tuy chưa từng nếm miến đậu phụ nhưng thôn trưởng rất tin tưởng Thẩm Bích Thẩm, ông ấy gật đầu, không nói hai lời đã bắt đầu ăn thử.
Chỉ vừa mới gắp một đũa vào miệng, thôn trưởng đã ngây ngẩn cả người, ngay sau đó hai mắt đã tỏa sáng, ngạc nhiên nhìn Thẩm Bích Thấm: "Đây là gì? Ta chưa từng ăn món nào ngon như vậy!"
Đậu phụ cho cảm giác rất tinh tế, trắng nõn, mùi đậu thơm thanh khiết, kết hợp miến và nước súp tuyệt vời từ nước hầm có gia vị, củ cải khô, cải bắc thảo, rau thơm và tương ớt đặc chế, tổng hợp tất cả lại để tạo ra mùi thơm mát, vị cay mặn, khiến người ta ăn vào không muốn ngừng lại.
"Thẩm bá bá thích là tốt quá rồi, mọi người cũng ăn thử xem."
Thấy thôn trưởng đã hài lòng, Thẩm Thủ Nghĩa cũng cười nói với mọi người.
"Được!"
Mọi người sắp không chờ được nữa rồi, vừa nghe nói đến đây tất cả đều gật đầu, sau đó lập tức cúi đầu xuống ăn.
"Ngon!"
"Thật sự rất ngon!"
"Ta chưa bao giờ được ăn miến ngon thế này."
"Đến cùng thì nước sốt này được làm thế nào vậy? Thật sự quá ngon!"
Vốn dĩ Thẩm Bích Thẩm còn cho rằng có thể họ sẽ không quen ăn cay nhưng không ngờ mọi người đều hết sức hài lòng với mùi vị này, chưa được bao lâu thì một bát miến đậu phụ đều nhìn thấy đáy, hơn nữa trên mặt còn lộ rõ vẻ chưa thỏa mãn.
"Thôn trương bá bá, người cảm thấy miến này thế nào?"
Nhìn phản ứng của mọi người, thật ra Thẩm Thủ Nghĩa đã biết được câu trả lời nhưng ông ấy vẫn cười hỏi xác nhận lại một lần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-584.html.]
"Ngon, ngon, không tin cháu hỏi mọi người xem!"
Thôn trưởng vuốt một giọt nước súp dính lên râu mình, ông ấy hài lòng gật đầu liên tục, sau đó lại nhìn các thôn dân khác hỏi: "Mọi người cảm thấy thế nào?"
"Thứ này ngon như vậy, tuyệt đối ngon!"
"Không sai! Chúng ta cũng thấy rất ngon!"
Sau khi nghe hỏi tất cả các thôn dân đều gật đầu khen ngon.
"Trọng Thành à, hôm nay cháu nói những chuyện này cho chúng ta để làm gì?"
Thôn trưởng buông cái bát trên tay mình xuống, lại chép miệng hai lần mới hỏi.
"Là như thế này, trong lúc vô tình cháu đã phát hiện ra thứ này, lúc ấy cũng chưa thể xác định được có thể trồng được hay không nên mới dùng trang viên trong nhà thí nghiệm trước."
Thẩm Thủ Nghĩa nhìn mọi người nói: "Bây giờ đã trồng ra, phát hiện hoàn toàn ăn được, hơn nữa còn cho ra sản lượng cực kỳ cao nên cháu muốn phân giống cho thôn của chúng ta trồng, mọi người trong thôn của chúng ta đều trồng ra được thì từ nay không còn sợ đói nữa."
"Hơn nữa dong riềng này cho sản lượng cực kỳ cao, ăn còn thừa lại vẫn có thể dùng làm ra miến, cửa hàng của nhà cháu muốn chính thức bán loại miến này, vào thời gian này miến chắc chắn sẽ rất được mọi người hoan nghênh."
Lúc này Thẩm Bích Thẩm mới bước lên nói: "Làm như vậy cũng có thể tìm được con đường kiếm lợi mới cho người dân trong thôn chúng ta, không cần cực khổ trông coi vài mẫu ruộng suốt cả năm. Phụ thân cháu có suy nghĩ thôn đã dưỡng dục ông ấy nên ông ấy hy vọng mọi người trong thôn cũng có thể cùng giàu có."
Nghe hai người họ nói xong, tất cả mọi người đều chìm vào im lặng, trong lòng vô cùng chấn động. Họ thật sự không hiểu cách làm của Thẩm Thủ Nghĩa, miến này rõ ràng là đồ vật có thể kiếm ra tiền, thế nhưng ông ấy không có ý định ôm khư khư cho mình mà sẵn sàng chia cho thôn dân, nhân phẩm như vậy làm sao không khiến người ta kính trọng?
"Thẩm Thủ Nghĩa ta ở chỗ này xin cam đoan, tất cả dong riềng trong thôn trồng ra đều thuộc về tất cả thôn dân, kể cả miến cũng vậy, đến lúc đó nếu trả được giá cao, mọi người muốn bán cho ai ta cũng không can thiệp vào."
Thẩm Thủ Nghĩa lại mở miệng nói: "Tiền kiếm được đều là thu nhập chung của mọi người, phân chia tiền thế nào ta đều giao cho trưởng thôn và các vị lão nhân trong thôn quyết định.
"Trọng Thành, ta thay thôn dân cảm ơn cháu!"