Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 785
Cập nhật lúc: 2024-10-02 08:14:35
Lượt xem: 19
Ba năm gọi là sơ khảo, sáu năm gọi là tái khảo, chín năm gọi là thông khảo, căn cứ ưu khuyết điểm mà chia làm ba hạng: có năng lực, tạm được và kém cỏi.
Sau khi trải qua ba lần khảo hạch, nếu như hai lần khảo hạch được đánh giá là có năng lực, một lần được đánh giá là tạm được, sẽ được thăng một bậc, nếu như cả ba lần đều được đánh giá có năng lực, sẽ được thăng hai bậc, nếu đánh giá đều là tạm được thì vẫn giữ nguyên chức vụ ban đầu, những người bị đánh giá kém cỏi sẽ bị giáng chức.
Vận may của Phương tri huyện không được tốt lắm, mặc dù không bị giáng chức, nhưng từ lúc nhậm chức tri huyện đến nay đã qua mấy chục năm vẫn chưa được lên chức.
Cho nên ông ta rất vui mừng khi biết rằng kỳ đánh giá khảo hạch lần này của mình được đánh giá là có năng lực.
Ba năm trước, bởi vì sự kiện 'thôn Nghĩa Dũng, thành tích của ông ta đã được đánh giá là có năng lực, nếu lần này lại được đánh giá là có năng lực, vậy thì ông ta có thể thăng lên một cấp mới rồi.
Phải biết rằng ở Nam Minh rất khó có thể được thăng chức, có một số người đến lúc về hưu rồi vẫn ở nguyên tại vị trí đó, không tiến thêm được bước nào.
Phương tri huyện cũng đã giữ chức tri huyện này được hơn mấy chục năm rồi, hiện tại cuối cùng cũng được thăng chức, sao ông ta có thể không thấy kích động được chứ.
"Đừng vội cảm ơn, Hoàng Thượng còn nói, sau khi ông thông qua kỳ khảo hạch hết nhiệm kỳ, sẽ thăng ông thành thông phán (*Chức quan nhỏ quản lý một ty thời phong kiến), chịu trách nhiệm phò tá cho trung nghĩa bá." Mẫu Bân phất tay, sau đó tiếp tục nói.
"Thông... Thông phán?"
Hiện tại Phương tri huyện đã hoàn toàn bị dọa choáng váng, quan thông phán chính là đứng hàng lục phẩm, mà tri huyện ở Nam Minh khi được thăng chức đều thăng đến thất phẩm giảm sát ngự sử, người được thăng vì thông phán có thể nói đã ít lại càng ít, hiện tại lập tức được thăng liền hai cấp, đây quả thực là hoàng ân mênh m.ô.n.g cuồn cuộn mà!
"Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế, tạ ân điển của Hoàng Thượng!" Sau khi lấy lại tinh thần, ông ta liên tục dập đầu tạ ơn.
"Được rồi, đứng lên đi, ta còn có một chuyện muốn hỏi ngươi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-785.html.]
Sau khi bảo Phương tri huyện đứng dậy, Mẫu Bân tiếp tục nói: "Ta rất thích chiếc khóa trường mệnh mà ngươi đã tặng, muốn biết ngươi đã mua nó ở đâu?"
"Đại nhân thích là tốt rồi."
Nghe vậy, Phương tri huyện càng thêm vui mừng, hơn nữa lại sắp được thăng quan, trong lòng ông ta thật sự hận không thể biểu hiện thật tốt, cho nên không chút giấu giếm kể lại hết những gì mà mình biết. "Ồ, vậy ngươi có biết bà lão kia là ai sao?" Mẫu Bân híp mắt như có điều suy tính hỏi.
"Chuyện này thì hạ quan cũng không biết, nhưng hiệu cầm đồ của nhạc phụ hạ quan nằm ở trấn Cổ Tiên, huyện Long Khê, lại nằm trên một con đường có vị trí tương đối tốt, chắc chắn sẽ có rất nhiều người nhìn thấy bà lão kia, có lẽ rất dễ điều tra ra."
Tri huyện nịnh nọt nói: "Hạ quan nguyện ý dốc sức vì đại nhân điều tra chuyện này!"
"Tốt lắm, sau khi ngươi điều tra được thân phận của lão phu nhân kia xong thì lập tức báo cáo với ta, nhớ kỹ, chuyện này nhất định không thể tiết lộ cho người thứ ba, đã hiểu chưa?" Mẫu Bân nói, sắc mặt chợt hiện lên sự lạnh lẽo.
"Hạ quan lấy tánh mạng ra cam đoan, tuyệt đối không tiết lộ dù chỉ nửa chữ!"
Lúc này Phương tri huyện cũng đoán được lai lịch của chiếc khóa trường mệnh kia e là không đơn giản, vội vàng trịnh trọng gật đầu cam đoan.
"Rất tốt, còn nữa, ra sức giúp đỡ trung nghĩa bá, tiền đồ sau này chắc chắn vô hạn lượng."
Thấy tri huyện biết điều như vậy, Mâu Bân cũng có ý định giúp đỡ ông ta, cho nên đã nhắc nhở một câu, về phần ông ta có thể nắm bắt được cơ hội này hay không, thì phải xem vận may của ông ta như thế nào.
"Đại nhân yên tâm ạ, hạ quan nhất định sẽ ra sức trợ giúp trung nghĩa bá!" Nghe vậy, Phương tri huyện cũng hơi sửng sốt, sau đó cung kính gật đầu đồng ý.
"Bạn quan tạm thời ở lại Quý phủ, nếu như có tin tức gì thì lập tức đến đó báo tin cho ta." Sau khi dặn dò lại một lần nữa, Mẫu Bân mới đứng dậy rời đi.