Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 876
Cập nhật lúc: 2024-10-05 17:01:21
Lượt xem: 69
Thủy Tử Lập vừa cười vừa nói: "Có thể đại nhân không hiểu rõ tình hình ở Nghĩa Ô, ở đây có vụ ẩu đả của hai nhóm đến hơn hai ba ngàn người, nghe nói tình hình đã bị mất khống chế, Mộ Dung Húc có ba đầu sáu tay cũng phải nhức đầu."
"Hai ba ngàn người? Ta thật sự không biết đến việc này." Nghe vậy Diêm Hoa cũng bất ngờ nhưng sau đó hắn ta lạnh lùng cười nói: "Cho nên ý của Thủy đại nhân chính là?"
"Ta cảm thấy chuyện này rất khó giải quyết, tri huyện Nghĩa Ô đã báo cáo với ta rồi, không xử lý cũng không được mà nếu để chúng ta tự mình đứng ra xử lý cũng rất phiền toái. Nếu Mộ Dung Húc đã muốn đến, còn không bằng để hắn nhận việc?"
Thủy Tử Lập cũng lạnh lùng cười lên: "Đám người Nghĩa Ô kia cực kỳ hung hăng, có thể thuyết phục hay không còn chưa nói, mà cho dù hắn có thành công chiêu mộ đi chăng nữa, luyện binh nào phải chuyện dễ dàng gì? Ta không cho quân hưởng lương thảo, xem thử hắn có thể kiên trì trong bao lâu, đến lúc đó nếu hắn làm việc bất lợi, cũng có thể thừa cơ hội này trị tội hắn"
"Tốt lắm! Không tệ! Mộ Dung Húc kia chẳng qua cũng chỉ là một tham tướng, binh lính thủ hạ có thể sử dụng tối đa cũng chỉ hai, ba ngàn người, đám binh lính bị vứt bỏ càn quấy ngoài kia có thể làm ra chuyện gì to tát chứ?"
Nghe vậy Diêm Hoa vui vẻ vô cùng, hắn vỗ lên vai Thủy Tử Lập, nói: "Quả nhiên ta đã không nhìn lầm ngươi, ngươi làm rất tốt! Cứ làm như người nói đi! Cho dù không thể vặn ngã được hắn cũng phải tạo khó khăn cho hắn để chúng ta hả lòng hả dạ."
"Đại nhân anh minh!" Thủy Tử Lập vội cúi đầu, cung kính nói.
"Được rồi, ngươi nhớ kỹ lời ta nói là được, giờ ta phải về trước đây!"
Nghĩ đến Mộ Dung Húc bị ngáng chân, tâm trạng của Diêm Hoa vô cùng tốt, hắn ta đứng lên phải thẳng y phục của mình, sau đó nói: "Ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi làm việc trung thành, nhất định ta sẽ thay ngươi nói tốt trước mặt nghĩa phụ."
"Vậy thật sự đa tạ đại nhân!" Nghe vậy Thủy Tử Lập vội vàng vui vẻ đứng lên hành lễ, nói cảm tạ. Chờ đích thân ông ấy tiễn người ra khỏi cửa, đưa mắt nhìn theo xe ngựa đã đi xa, vẻ mặt mới trở lại bình thường, quay người đi vào trong phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-876.html.]
Trở lại thư phòng, ánh mắt nhìn đến bức thư Tống Hạo gửi đến, Thủy Tử Lập thở dài một hơi: "Ôi, Mộ Dung Húc đúng là một đại tướng tài giỏi khó có được, chỉ tiếc thế mà bị Diêm Tùng oán hận sâu như thế, con đường sau này thật đáng lo!"
Từ trước đến nay Thủy Tử Lập không quá chú ý đến tình hình trong triều, điều ông ấy quan tâm nhất chính là bách tính ở duyên hải chịu nạn vì giặc Oa, chỉ cần ai cho ông ấy lợi ích hơn, để ông ấy làm việc tốt hơn, ông ấy sẽ phụ thuộc vào người đó. Còn về việc ai trung thần, ai gian thần, ông ấy cũng không quan tâm.
Chỉ là Tống Hạo vừa là thân gia cũng vừa là bằng hữu, đối phương đã cố ý viết thư nhờ vả ông ấy giúp đỡ Mộ Dung Húc, ông ấy không thể không nhìn đến. Hiện tại cách giải quyết tốt nhất chính là ông ấy sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ, còn lại cũng không để bản thân mình lâm vào cảnh nguy hiểm.
Hai ngày sau, cuối cùng Long Nhất cũng dẫn người đến huyện Nghĩa Ô.
"Tham kiến tướng quân! Ba ngàn nhân mã đã được đưa đến, tất cả đều đang ở ngoài thành chờ đợi." Long Nhất quỳ xuống, cung kính nói.
"Rất tốt! Vất vả cho ngươi rồi."
Mộ Dung Húc bước lên đỡ Long Nhất đứng dậy, sau đó hắn dẫn theo chúng quan viên huyện Nghĩa Ô đi về phía cổng thành.
Ngoài cổng thành, ba ngàn quân sĩ đều ưỡn ngực, đứng nghiêm chỉnh, trong đó còn có hai trăm tay s.ú.n.g được trang bị s.ú.n.g cũng đi theo đến, ngoài ra phía trước nhất là hàng binh lính mặc giáp, mang thuẫn, tay cầm đao, binh lính đứng theo hàng vô cùng ngay ngắn, nghiêm chỉnh, khí thế cực kỳ kinh người.
Tuy các binh lính Chiết Giang này không phù hợp yêu cầu cao của Mộ Dung Húc nhưng đã qua sự huấn luyện của hắn nên vẫn tốt hơn các binh lính thông thường khác.
"Quả nhiên là quân mạnh!"
Một đoàn quân lớn mạnh khiến chúng quan viên huyện Nghĩa Ô được mở rộng tầm mắt, trong nháy mắt trong lòng họ đều có niềm tin vững chắc rằng nếu có một đội quân mạnh thế này và không có bất ngờ gì xảy ra thì việc bình định phản loạn tuyệt đối sẽ không phải vấn đề gì lớn.