Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 878

Cập nhật lúc: 2024-10-05 17:02:37
Lượt xem: 48

Triệu Đại Giang nhìn về phía người phụ trách trong đám người huyện Vĩnh Khang:

"Nếu các ngươi không tin, bản quan có thể ký khế ước."

"Nếu thật sự như vậy, bọn ta đồng ý."

Nghe thấy quan phủ chịu sắp xếp cho mình làm việc, công việc khai thác mỏ là công việc lâu dài, chỉ cần việc này được quyết định thì sau này chén cơm đã có chỗ dựa rồi, vì vậy bách tính huyện Vĩnh Khang nghe xong đã đồng ý ngay.

"Không được, chúng ta không đồng ý. Đây là mỏ vàng của huyện chúng ta, dựa vào cái gì để bọn họ đến đây khai thác mỏ, vậy chúng ta phải làm sao?" Nghe nói như vậy, đến lượt bách tính huyện Nghĩa Ô bên này không đồng ý.

Vì muốn ngăn chặn người huyện Vĩnh Khang đến trộm mỏ mà ngay từ đầu đã ra mặt chiến đấu, tuy bây giờ khoáng sản bị quan phủ thu hồi nhưng nếu quan phủ thuê người của huyện Vĩnh Khang khai thác mỏ, vậy khác nào người huyện Nghĩa Ô bọn họ bị người ta cướp đoạt công việc sao?

"Bản quan có an bài khác cho các ngươi."

Triệu Đại Giang nói. Sau đó hắn cung kính mời Mộ Dung Húc đi ra và giới thiệu với mọi người: "Vị này chính là Mộ Dung tướng quân, tham tướng Đài, Kim, Nghiêm tân nhiệm. Mộ Dung tướng quân nhìn trúng năng lực của các ngươi nên cố ý muốn chiêu mộ trong số bốn ngàn người các ngươi nhập ngũ. Mộ Dung tướng quân hứa chỉ cần gia nhập quân đội, mỗi ngày các ngươi đều nhận được ba phân bạc."

"Cái gì? Ba phân bạc? Vậy một tháng cũng được chín trăm văn tiền rồi?"

Nghe vậy những người huyện Nghĩa Ô đều không quan tâm công việc nữa mà bắt đầu trở nên huyên náo. Lâu nay họ phải vất vả để giữ gìn mỏ vàng này cũng vì mong muốn kiếm được bát cơm nhưng bây giờ Mộ Dung Húc phát lương cho họ nhiều hơn, bảo họ làm sao không động lòng?

"Ta không đồng ý."

Ngay khi bách tính huyện Nghĩa Ô bắt đầu rục rịch thì Trần Đại Thành đã bước ra, hắn trầm giọng nói: "Bây giờ triều đình vô năng, g.i.ế.c hại bách tính ở khắp nơi, h.i.ế.p đáp đồng hương, cho dù ta có c.h.ế.t đói, tuyệt đối sẽ không nối giáo cho giặc, làm chó săn cho triều đình. Hôm nay ta sẽ nói một lần ở dây, người nào cũng không được nhập ngũ, nếu không sẽ bị trục xuất khỏi gia phả!"

"Trần Đại Thành, Mộ Dung tướng quân có lòng tốt tìm đường ra cho các ngươi, ngươi đừng không biết tốt xấu như vậy!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-878.html.]

Nghe vậy sắc mặt Triệu Đại Giang lập tức sa sầm xuống, thấy mọi chuyện đang được giải quyết tốt đẹp, ai ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn thế này, tên Trần Đại Thành sao lại không có mắt nhìn thế này?

"Triệu đại nhân, nơi này để ta xử lý."

Trái lại Mộ Dung Húc rất tán thưởng Trần Đại Thành này, người này có tính tình ngay thẳng, ghét ác như kẻ thủ, tố chất tốt đẹp đó rất cần thiết với một người lính.

"Cho dù ngươi g.i.ế.c ta, ta cũng không đồng ý nhập ngũ!"

Thấy Mộ Dung Húc trẻ tuổi như vậy, Trần Đại Thành lại càng khinh thường hơn.

Xem ra kẻ này cũng chỉ là loại thế hệ thứ hai xa hoa dâm đãng, loại người này mới chính là sâu mọt nhất, vơ vét của bách tính một cách tàn nhẫn nhất. Bình thường Trần Đại Thành căm ghét nhất chính là loại người này.

"Vị tráng sĩ này, không biết có thể bước sang nói chuyện không?"

Mộ Dung Húc cũng nhìn ra được Trần Đại Thành là người đáng tin cậy, chỉ cần thuyết phục được Trần Đại Thành, chuyện chiêu binh xem như không còn vấn đề gì nữa.

"Có gì thì nói ngay đây!" Trần Đại Thành là người nóng nảy, hắn ngang ngược nói.

"Ta nói này đồ đầu bò, sao ngươi dám nói chuyện với tướng quân như thế?"

Triệu Đại Giang hiểu biết về Mộ Dung Húc nên lúc này hắn đang không ngừng lau mồ hôi thay Trần Đại Thành. Cái đồ không biết sống chết! Mộ Dung tướng quân cũng không phải người bình thường, nếu chọc giận hắn, nói không chừng cho dù có c.h.ế.t cũng là cái c.h.ế.t vô ích.

"Tướng quân? Trái lại ta nhìn thấy hắn da mịn thịt mềm, đối phó với một người dân bình thường thì còn có thể, còn đối phó với bọn giặc Oa kia, chỉ sợ đến nâng kiếm còn nâng không nổi ấy chứ!"

Hắn không hề sợ hãi mà đánh giá Mộ Dung Húc từ trên xuống dưới, Trần Đại Thành nhìn trọng kiếm bên hông Mộ Dung Húc nói một cách khinh bỉ.

"Có thể nhấc nổi hay không, ngươi chỉ cần thử là biết." Nghe vậy vẻ mặt Mộ Dung Húc vẫn không hề thay đổi, hắn đưa tay gỡ trọng kiếm bên hông mình xuống đưa cho Trần Đại Thành.

Loading...