Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 903
Cập nhật lúc: 2024-10-07 07:07:07
Lượt xem: 49
Mặc dù không có cách nào trở thành người trong lòng nàng nhưng ít nhất hắn cũng muốn trở thành người có thể thân thiết với nàng nhất, như thế hắn mới có cái cớ quang minh chính đại tiếp tục ở lại bên cạnh nàng.
Tổ phụ đến rất đúng lúc, chờ sau khi trở lại kinh thành, hắn sẽ cố gắng để mình được tỉnh táo lại, hắn nên xử lý tốt tình cảm của mình.
Vật tư cứu trợ thiên ta đến, phủ Chương Châu chính thức bước vào giai đoạn xây dựng lại, Thẩm Thủ Nghĩa cực kỳ để ý đến vấn đề này. Sáng sớm ngày hôm sau ông ấy đã rất hào hứng khi đi đến Quý phủ, thế nhưng chờ đến khi ông ấy trở lại thì trên mặt chỉ đầy phiền muộn, hoàn toàn tương phản với lúc ra khỏi nhà.
Thấy phản ứng này của Thẩm Thủ Nghĩa, Thẩm Bích Thấm không cần hỏi cũng biết chuyện gì đã xảy ra. Bây giờ phần lớn các quan viên đều không làm chính sự, huống hồ đột nhiên gặp phải thiên tai lớn thế này, chỉ sợ trong một buổi sáng cũng không thể thảo luận được cái gì.
"Phụ thân, tình hình thế nào?"
Thẩm Bích Thấm cũng không đành lòng nhìn Thẩm Thủ Nghĩa khổ sở, huống hồ có thể hoàn thành xây dựng lại phủ Chương Châu không những tốt cho bách tính mà cũng có lợi ích to lớn cho công việc buôn bán của Thẩm Ký, vì vậy Thẩm Bích Thẩm cũng rất để ý đến vấn đề này.
"Thấm Nhi, phụ thân chưa từng làm quan viên nên cũng không rõ các quan lão gia làm việc thế nào nhưng hôm nay phụ thân đến đó, chờ mọi người đến đông đủ, sau đó uống một ly trà rồi trở về mà không làm gì cả.”
Trong mắt Thẩm Thủ Nghĩa mang theo vẻ mờ mịt: "Con nói xem có phải phụ thân quá nóng lòng rồi không?"
"Phụ thân, phụ thân không có lỗi, con nghĩ trong chuyện này chỉ sợ tri phủ đại nhân cũng chưa có ý tưởng gì mà thôi."
Thẩm Bích Thấm âm thầm nói một câu "quả nhiên", sau đó nàng ngồi bên cạnh Thẩm Thủ Nghĩa, nói: "Huống hồ việc xây dựng lại thành trì là chuyện lớn, cũng không thể chỉ trong chốc lát là có thể làm tốt, đúng là phụ thân hơi nóng lòng."
"Nhưng đông chí cũng sắp đến rồi, bá tánh còn chưa có nơi ở cố định, khi nhìn thấy vậy khiến ta thật sự rất khổ sở."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-903.html.]
Thẩm Thủ Nghĩa có chút bực bội gãi đầu, “Cha cũng không cảm thấy bản thân mình là chúa cứu thế gì, nhưng Thánh Thượng đã phong cho cha một chức quan lớn như vậy, nếu không thể làm chút gì cho bá tánh thì chả phải là phụ lòng kỳ vọng của Thánh Thượng sao."
"Vâng, vậy vấn đề trùng kiến lần này cha có dự định như thế nào?"
Thật ra đối với chuyện trùng kiến lại thành thị thì Thẩm Bích Thẩm đã sớm có ý định, chỉ là nàng ra mặt cũng không thích hợp, cho nên vẫn luôn chờ đợi thời cơ, hiện giờ bên phía triều đình đã đem việc này ra đề báo, nàng đương nhiên có thể thông qua tay của Thẩm Thủ Nghĩa hỗ trợ bày mưu.
Kiếp trước nàng cũng khá để ý đến vấn đề trùng kiến, sau nhiều lần tìm hiểu thì nàng cũng đã có tư liệu của trùng kiến, trong lòng cũng đã sớm có ý định, hơn nữa nàng tự tin, chỉ cần làm theo ý tưởng của nàng thì tuyệt đối có thể tạo ra được một thành trì so với dĩ vãng còn hoàn thiện hơn.
"Chuyện này... Thật ra cha cũng không có nhiều ý tưởng cho lắm, chỉ nghĩ là muốn xây cho bá tánh một nơi để cư trú, khiến cho họ không cần ở những túp lều lọt gió như thế kia nữa là được." Nghe vậy, Thẩm Thủ Nghĩa sửng sốt, rồi nói ra suy nghĩ của bản thân.
"Cha nói như vậy là được rồi, vốn dĩ đây đã là một ý tưởng vô cùng tốt rồi."
Nghe vậy, Thẩm Bích Thẩm nghiêm túc gật đầu"Bất luận như thế nào, thì chuyện cư trú của bá tánh là yếu tố cần thiết đầu tiên phải làm.”
"Đây sao được tính là ý tưởng được, người bình thường đều có thể nghĩ được đi?"
Khi nghe thấy Thẩm Bích Thẩm tán thành thì tuy rằng là cha nhưng trong lòng Thẩm Thủ Nghĩa dâng lên một trận cao hứng, vui vẻ.
"Cha, người chờ con một chút."
Thẩm Bích Thấm hơi mỉm cười, rồi đứng dậy đi vào thư phòng, rất nhanh nàng đã đem theo một quyển sách ra, đưa cho Thẩm Thủ Nghĩa nói,"Nếu cha thật tình muốn xuất lực cho chuyện trùng kiến thì cái này có lẽ có thể giúp người."
"Cái này là?" Thẩm Thủ Nghĩa nghi hoặc tiếp nhận.