Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 952
Cập nhật lúc: 2024-10-08 10:31:43
Lượt xem: 46
"Đáng chết! Các ngươi gọi bậy bạ cái gì vậy? Không muốn sống nữa phải không?"
Lo âu trong lòng đã thành hiện thực, Diêm quản gia tức giận thở hồng hộc nhìn những sát thủ kia, cảnh cáo nói: "Các ngươi xem lời ta vừa nói như gió thổi bên tại sao?"
"Diêm quản gia, ngài đang nói gì vậy?"
"Đúng vậy, vì sao chúng ta nghe không hiểu gì thế này? Chủ tử, ngài không có ý định cứu chúng ta sao?"
Nhưng mà những sát thủ kia đều không chịu thay đổi, tất cả đều không ngừng khóc lóc cầu xin Diêm quản gia và Âu Tất Tiến.
"Những kẻ điêu dân các ngươi đúng là ngu xuẩn! Xem ra nếu không dạy dỗ các ngươi thì thật có lỗi với các ngươi rồi."
Bị chó mình nuôi phản bội, Âu Tất Tiến tức giận đùng đùng, hắn ta lập tức cầm một thanh đao bên cạnh mình, c.h.é.m về phía những sát thủ kia.
Lúc này Âu Tất Tiến còn không biết được mình đã đánh mất lợi thế thì đúng là kẻ ngu.
"Vút..."
Nhưng mà Âu Tất Tiến vừa vung đao đến trước mặt sát thủ kia, một tiếng va chạm sắt bén đã vang lên, từ bên cạnh đã có một trường đao ngăn cản đao của hắn.
"Phương tri huyện còn chưa lên tiếng, ông chủ Âu vượt quá chức phận chỉ sợ không tốt lắm."
Một tay Thẩm Bích Thẩm cầm thương, một tay khác dùng sức nhẹ nhàng đẩy đao của Âu Tất Tiến ra, khiến hắn ta phải lùi lại mấy bước. Thu trường thương về, giọng nói nàng rất thản nhiên: "Hay là nói ông chủ Âu có tật giật mình, muốn g.i.ế.c người diệt khẩu."
"Ngươi, tiện... Tiểu nữ tử chớ ăn nói lung tung! Còn chưa tra ra được thân phận của những người này, ngươi lại luôn mồm nghi ngờ lão gia nhà ta."
Diêm quản gia đã tỉnh táo lại, ông ta bước lên thi lễ rồi bình tĩnh nói: "Đại nhân, cho dù những thích khách này được tìm thấy trong mật thất Diêm phủ nhưng bọn hắn đều bị trói lại, đại nhân làm sao chứng minh được bọn hắn chính là người của Diêm phủ chúng ta?"
"Không sai! Ta chưa bao giờ nhìn thấy bọn hắn thì đừng nói là chủ tử của bọn hắn.
Bọn hắn đang hãm hại ta, vu tội cho ta." Âu Tất Tiến hít thở thật sâu mới khiến cho tâm trạng mình thư giãn được chút ít.
"Trái lại chuyện này rất đơn giản! Sau lưng những sát thủ này đều có dấu ấn đầu rắn, muốn làm được dấu ấn này tất nhiên đều phải đúc từ một khuôn ra, chỉ cần có thể tìm được thứ này trong có trong phủ thì ông chủ Âu cũng không có cách nào kiếm được cớ nữa rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-952.html.]
Thẩm Bích Thẩm cười thản nhiên, sau đó nói vớ Phương tri huyện: "Phương tri huyện, để cho người lục soát toàn bộ nơi này, nơi này bí mật như vậy, nghĩ lại thì đồ vật cũng chỉ giấu ở đây thôi."
"Không sai!"
Phương tri huyện vui vẻ lên tiếng, ông ta nói với nha dịch: "Các ngươi, lập tức lục soát tất cả chỗ này cho ta! Không được bỏ qua mỗi một góc nào!"
"Đáng chết..."
Nghe vậy sắc mặt Âu Tất Tiến đã tái đi, hắn ta lo lắng rủa một câu, vì đúng như Thẩm Bích Thấm nói, trong này còn có một gian chuyên dùng để tra khảo tù binh, trong đó chứa rất nhiều hình cụ bao gồm cả khuôn đúc đều được đặt trong gian phòng đó.
Nếu bị tìm ra, hắn ta thật sự c.h.ế.t chắc.
"Lão gia yên tâm! Đừng nóng vội!" Lúc này Diêm quản gia đã đến gần, nháy mắt với Âu Tất Tiến.
Khuôn đúc kia quan trọng đến mức nào nên ông ta đã cất đi từ trước, làm sao có thể xuất hiện ở nơi này.
Thấy Diêm quản gia ám chỉ, Âu Tất Tiến sững sờ, lập tức mừng thầm trong bụng.
Xem ra lần này hắn ta lại bình an vượt qua nguy hiểm rồi.
"Đại nhân, tìm được rồi."
Nhưng trái tim hắn ta còn chưa kịp được thả lỏng thì phía trước đã có tiếng nha dịch thốt lên. Chỉ thấy nha dịch này cầm trong tay mình một cái bàn ủi trình lên cho Phương tri huyện và hưng phấn hô lên: "Đại nhân, đây chính là khuôn đúc hình đầu rắn kia!"
"Cái gì?"
Nghe nói như vậy, Âu Tất Tiến đã bước lên nhìn về phía Diêm quản gia, mà Diêm quản gia cũng trợn trừng mắt nhìn, trên mặt đầy vẻ không thể tin được.
"Mang đến đây cho bản quan nhìn thử!"
Nghe vậy Phương tri huyện vô cùng vui vẻ nhận lấy, ông ta nhìn qua, sau đó lập tức gật đầu nhìn về phía Âu Tất Tiến, trầm giọng nói: "Vật này chính là khuôn đúc ra dấu ấn hình đầu rắn kia. Ông chủ Âu, ngươi còn gì để nói?" "Không thể nào! Không thể nào!"
Lúc này cuối cùng Diêm quản gia cũng không kìm nén được nữa, ông ta quát to lên, chộp lấy khuôn đúc trong tay Phương tri huyện, cúi đầu kiểm tra tỉ mỉ, sau một lúc lâu đột nhiên cười lên ha ha: "Không phải! Cái này không phải! Đây chính là có người muốn hãm hại Diêm phủ, đây không phải khuôn đúc đó"