Trọng sinh, ta vừa làm giàu vừa nói chuyện yêu đương - Chương 984
Cập nhật lúc: 2024-10-08 11:00:36
Lượt xem: 33
Sau khi cho mọi người đứng lên, trong mắt Thẩm Bích Thẩm như ngưng tụ lại, nàng trầm giọng nói: "Nuôi binh ngàn ngày dùng binh một giờ. Có lẽ các ngươi cũng đã hiểu rõ ngày mai chúng ta sẽ phải đối mặt với điều gì. Ta chỉ hỏi các ngươi một câu. Các ngươi có dám g.i.ế.c giặc Oa không?"
"Thề sống c.h.ế.t tiến thoái cùng chủ tử! Giữ vững thành trì!"
Nghe vậy trên mặt mọi người đều hiện đầy vẻ kích động, tất cả đều cao giọng rống to lên, không hề có người nào khiếp sợ.
"Rất tốt!"
Gật đầu với mọi người, Thẩm Bích Thấm lập tức nhìn về phía Quang Tử: "Quang Tử, đồ ta dặn, ngươi đã mang đến hết chưa?"
"Cô nương, đã mang đến đầy đủ."
Quang Tử nhanh chóng bước lên mở một cái rương gỗ đặt ở trước mặt: "Cô nương, đây đều là quân phục và đai trán dự bị cho Ngự Thiên Quân."
"Rất tốt! Phát cho mọi người đi!"
Thẩm Bích Thẩm gật đầu, lập tức nói với mọi người: "Ngày mai, các ngươi phải lên thành đối diện trực tiếp với giặc Oa. Nhớ, cột đai trán này lên đầu, các ngươi chính là Ngự Thiên Quân anh dũng nhất! Ngàn vạn lần không được để cho Ngự Thiên Quân mất mặt, để Mộ Dung tướng quân mất mặt!"
"Vâng!"
Nghe thấy có cơ hội được mang đai trán của Ngự Thiên Quân, tất cả mọi người đều kích động không thôi.
Cho dù đây chỉ là đang diễn trò hay cho dù thời gian được mang đai trán này rất ngắn nhưng có thể được mang lên thì giá trị của nó khiến bọn hắn cảm thấy vinh dự đến cả đời.
"Ngũ tiểu thư, chúng ta, chúng ta cũng muốn lên thành!" Bên này mười mấy tên vô lại thấy cảnh tượng trước mắt cũng mang đầy mong đợi, bước lên hô lớn.
"Ồ? Thế nhưng các ngươi phải suy nghĩ cho kỹ, lên đầu thành rất nguy hiểm, bất cứ lúc nào tính mạng cũng nằm trong nguy hiểm."
Vốn dĩ Thẩm Bích Thẩm muốn dùng mấy người này trong việc hỗ trợ vận chuyển quân giới lên thành, làm thành đội ngũ tiếp viện nhưng không ngờ bọn hắn còn có dũng khí muốn bước lên tuyến đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-ta-vua-lam-giau-vua-noi-chuyen-yeu-duong/chuong-984.html.]
"Vâng, có thể được làm Ngự Thiên Quân một lần, tiểu nhân có c.h.ế.t cũng thấy đáng giá!" Ngự Thiên Quân chính là đại anh hùng trong lòng người phủ Chương Châu, chính là đối tượng được mọi người sùng bái và muốn học theo.
Tuy quân hộ ở Nam Minh có thân phận thấp nhưng Ngự Thiên Quân lại hoàn toàn không giống vậy, người người đều không cho là nhục, trái lại họ còn cảm thấy được gia nhập vào Ngự Thiên Quân là một điều rất vinh quang. Chỉ tiếc Mộ Dung Húc chiêu binh ở Nghĩa Ô, nếu không phải như vậy thật sự không biết sẽ có biết bao nhiêu người hưởng ứng gia nhập.
"Được! Ta đồng ý với các ngươi."
Thấy dáng vẻ quả quyết trên mặt từng người, Thẩm Bích Thẩm vui mừng cười một tiếng, sau đó điều chỉnh ống kính, từ từ nói: "Phát quân phục và đai trán cho họ!"
"Đa tạ cô nương!" Thấy Thẩm Bích Thẩm đã đồng ý, mười mấy người này đều vui mừng như điên, tất cả cuống quýt dập đầu bái tạ.
Để mọi người thay xong quân phục, mang đai trán lên đầu, Thẩm Bích Thấm dặn dò nhà bếp chuẩn bị đồ ăn, chiêu đãi mọi người ăn ngon một trận, chuẩn bị nghênh đón cuộc đại chiến vào ngày mai.
Tối nay nhất định là một đêm không ngủ nhưng trong nội thành lại không phải tràn ngập không khí tuyệt vọng mà trái lại, đó là bầu không khí của sự đoàn kết, tinh thần chiến đấu chưa từng thấy trước đây, mọi người đều đồng tâm hợp lực, hào khí ngút trời.
"Ò ό ο..."
Sáng sớm hôm sau, tiếng gà gáy sáng vừa vang lên, phủ nha còn chưa mở cửa mà đã có vô số dân chúng đã tụ tập phía trước phủ nha chờ đợi. Trong số này không những có thanh niên, nam tử trai tráng mà còn có những người già, trẻ em, hầu như tất cả dân chúng trong thành đều tụ tập đến phía trước, con đường phía trước phủ nha đã chật kín vì mấy trăm người.
"Mở cửa, mở cửa!"
Mọi người chờ đợi chưa được bao lâu thì cửa lớn của phủ nha đã được mở ra, đồng tri mặc quan phục vô cùng chỉnh tề đi từ bên trong ra.
"Trung Nghĩa bá đến!"
Đồng tri mới vừa bước ra ngoài đã nghe sau lưng có người hô lên một tiếng, Thẩm Thủ Nghĩa và Thẩm Bích Thẩm được mọi người nhường lối đi vào.
"Xem như là tước gia và Thẩm ngũ tiểu thư!"
"Tước gia thật sự đến rồi!"
"Xem ra quan phủ không gạt chúng ta! Thật sự có viện quân rồi!"