Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 143: Hiệu Trưởng Ngũ.
Cập nhật lúc: 2024-09-22 05:57:44
Lượt xem: 55
Sáng sớm ngày tiếp theo, trời vừa tản sáng, Túc Miểu đã bị Ngô Hồng Ngọc đánh thức rồi.
Rửa mặt trang điểm mặc hỉ phục, làm xong cũng đã hai giờ đồng hồ, rồi sau đó đội chiêng trống gõ gõ đánh đánh, một hàng dài ba mươi sáu nâng phủ khăn đỏ do bạn của Túc Trì mang, chậm rãi đi từ phố Ngô Đồng đến ngõ Văn Hóa.
Vừa đi vừa đốt pháo pháo.
Dọc đường, bà con lối xóm kéo đến xem.
Trong ngõ nhỏ tụ tập rất nhiều trẻ con, mấy người bạn của Hàn Lặc mặc âu phục, lấy đậu phộng đậu tằm, các loại kẹo, phát cho người vây xem.
Đầu năm nay mấy người hàng xóm láng giềng bọn họ đều rất thuần phác, mọi người đều tràn ngập tiếng cười, một mảnh vui mừng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bọn nhỏ cầm kẹo cũng trôi chảy mà nói mấy tiếng chúc mừng, nói vài lời may mắn, chú rể vui vẻ, mọi người cũng dính chút không khí vui mừng.
Đợi Túc gia bên này mang đồ cưới tiến vào nhà số 10, thì vài chiếc ô tô với dải ruy băng đỏ từ từ xuất hiện trước mặt, xe con đi rất chậm, cầm đầu chính là chiếc xe màu trắng của Hàn Lặc.
Chiếc xa màu trắng chạy chậm như rùa đến trước cửa nhà số 12.
Hàn Lặc ăn mặc bộ quần áo Tôn Trung Sơn màu xám bạc với những bông hoa to màu đỏ trên ngực, tóc chải ngược ra sau lộ ra khuôn mặt sắc bén khiếp người khiếp sợ.
Túc An vừa từ đầu ngõ tiến đến, liền nhìn thấy một màn này, có chút kinh ngạc, lại có chút không thoải mái.
Không nghĩ tới chơi với bạn bè xấu nhiều cũng có lợi, nhìn một hàng xe con này, người bình thường sao có thể phô trương, vênh váo như vậy. Trước kia cùng Tưởng Lục thương lượng hôn sự, hai nhà cũng chỉ nói mượn xe bộ đội đón dâu.
Nhưng mượn đâu thể so với chính mình có, từ điểm đó mà nói, Tưởng Lục không sánh bằng Hàn Lặc.
Mấy ngày nay Túc An suy nghĩ lại, mới chấp nhận sự thật rằng tiểu thuyết khác xa với thực tế.
Trong sách không nhắc tới Hàn Lặc, khả năng không phải vì thành tựu của Hàn Lặc trong tương lai không đủ cao, mà là vì Hàn Lặc cùng nguyên chủ, không có giao tình gì nhiều với Túc Miểu và Tưởng Lục nên không cùng xuất hiện.
Những người xuất hiện chỉ là một số người xoay quanh Túc gia và Tưởng gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-143-hieu-truong-ngu.html.]
Túc An suy nghĩ cẩn thận những điểm này, liền cảm thấy lúc trước dốc sức liều mạng nhằm vào Túc Miểu là một chuyện rất ngu xuẩn.
Hôm nay cuộc sống của Túc Miểu hoàn toàn thoát ly khỏi cốt truyện, cô ta sống c.h.ế.t lại nhìn chằm chằm vào Túc Miểu không thả đã không có chút ý nghĩa nào rồi.
Về phần tuyến truyện của nguyên thân. . .
Tìm không ra một người để đáng giá đầu tư, bởi vì tuyến nhân vật vây quanh cô ta cao nhất cũng chỉ là chủ nhiệm, phó chủ nhiệm một xưởng nhỏ. Những người mà nguyên thân tiếp xúc nhiều nhất là các cán bộ liên đoàn phụ nữ, những người đứng nói chuyện mà không thấy đau lưng kia.
Ngoại trừ Tưởng Lục, cô ta hình như không lựa chọn nào tốt hơn.
Trừ phi, tìm hắn?
Tính toán thời gian, hắn cùng Túc Trì đã quen biết, chắc hẳn hôm nay sẽ tới tham gia hôn lễ của Túc Miểu. . .
Túc An đang chìm trong suy nghĩ, mấy người xem náo nhiệt bên cạnh lại cười trêu ghẹo: "Ôi, hoá ra cô dâu và chú rể ở cạnh nhau ah, cái này thật sự là duyên phận trời định đấy, bất quá người nhà hai người bọn họ làm cái gì vậy, đủ khí thế ah."
"Chú rể là cháu ngoại của hiệu trưởng Ngũ, hiểu chưa?"
"Ah tên nhóc nhà hiệu trưởng Ngũ, trách không được."
Mấy đứa nhỏ nhà bọn họ đều đã từng theo học Ngũ Mộc Lan, hơn nữa Đàm gia lại là gia đình anh hùng, ở đây không ai không biết Ngũ Mộc Lan đấy.
Nghe được ba chữ "hiệu trưởng Ngũ", Túc An kinh ngạc đến nỗi mở to mắt.
Hiệu trưởng Ngũ, trong truyện có đề cập qua, nữ anh hùng nổi tiếng. Sau khi Túc Trì bị hãm hại bỏ tù, Túc gia cùng Tưởng gia tìm mọi biện pháp, cũng không thể đưa người ra. Không có biện pháp, Túc Trì quá tin tưởng Chử Trạch Vũ rồi, lại trong lúc vô tình để lộ điểm yếu. Cuối cùng có hiệu trưởng Ngũ giúp đỡ, làm cho tổ điều tra lại cẩn thận điều tra thêm, mới rửa sạch được tội danh trên người Túc Trì, nhưng bị giam đã hơn một năm, Túc Trì đi ra cũng đã bị phế đi.
Không nghĩ tới, hiệu trưởng ngũ lại là bà ngoại của Hàn Lặc. . .
Túc An nhíu nhíu mày, đáy lòng ngũ vị tạp trần.
Cô ta dùng sức hít sâu mấy hơi, dốc sức liều mạng kiềm chế tâm tư đố kị vốn đã là tro tàn lại bùng cháy.