Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 184: Thách Thức Thần Kinh Của Mọi Người

Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:35:53
Lượt xem: 51

Túc Miểu nhìn ra được Đổng Tuệ đã hối hận, cô ta đang mượn Bằng Bằng chịu thua.

Cô vốn tưởng rằng mọi chuyện nên phát triển theo chiều hướng đại đoàn kết, cô không nghĩ rằng cha mẹ cô thật sự sẽ để anh hai và chị dâu thứ hai ly hôn, chẳng phải người trong nước luôn thuyết phục hòa bình không ly hôn sao?

Nếu không nữa thì, việc phân giải ai đúng ai sai, chuyện phân chia tài sản trong hôn nhân cũng cần thời gian.

Cái gì mà gọi điện thoại cho anh hai, anh hai bên kia còn đồng ý, nghe xong đã thấy không giống sự thật.

Nhưng trước sự ngạc nhiên của cô, Túc Vệ Quốc trực tiếp hạ lệnh tiễn khách.

Chỉ nói đã ly hôn, Bằng Bằng học được thói quen không có mẹ bên người sớm ngày nào hay ngày đó, thật sự không cần dây dưa dài dòng.

Túc Miểu trừng mắt nhìn, sợ ngây người.

Chuyện này, chuyện này, thật sự à?

Lúc Đổng Tuệ đi ra khỏi đại viện, cả người thất thần, không để ý đã va phải chân kia, cả người lao thẳng về phía đường cho đến khi lòng bàn tay truyền đến đau nhói, đầu óc cuối cùng cũng khôi phục lại tỉnh táo.

Không được, sao có thể ly hôn được?

Vân Mộng Hạ Vũ

Thân thích bạn bè nếu biết được sẽ cười cô ta đấy, còn có em trai đang tha thiết chờ đợi kết quả làm sao bây giờ?

Hắn có thể lại làm loạn đòi tự sát không, vừa nghĩ tới ánh mắt ảm đạm của em trai, ánh mắt thất vọng của cha mẹ, Đổng Tuệ cũng không kịp nghĩ tới đứa con trai sáu tuổi có thể nói sai lời hay không, lại để cho người nhà họ Túc biết chuyện hai ngày trước cô ta đã trở về An Nam.

Lúc này trong lòng cô ta còn cảm thấy may mắn đây này.

Trong lòng tự nhủ lại không có ai quy định con dâu không thể quay trở lại nhà mẹ đẻ, nói toạc ra, Túc gia cũng không quản được cô ta.

Dù sao đi nữa cũng đã đắc tội với cha mẹ chồng, lúc này cô ta thật sự là lợn c.h.ế.t tiệt không sợ nước nóng.

Đổng Tuệ nghĩ đến cha mẹ em trai, muốn bọn họ giúp cô ta quyết định.

Cũng bất chấp mất mặt, vội vàng đứng lên đi về phía nhà mình, ban đầu bước chân còn có chút không vững, chậm rì rì đấy, sau đó lại bắt đầu chạy.

Mà bên kia, bầu không khí ở Túc gia vẫn ngưng trệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-184-thach-thuc-than-kinh-cua-moi-nguoi.html.]

Túc Miểu đứng lặng yên, trầm mặt, trong lòng lại thay ba mẹ cảm thấy phiền muộn.

Cũng nói tổ tiên thiếu đạo đức, con cái mới đòi nợ. Nhưng vợ chồng Túc Vệ Quốc vợ là người rất tốt ah, hết lần này tới lần khác chuyện trong nhà một lớp đã san bằng, một lớp khác lại bắt đầu.

Ngắn ngủn mấy tháng, vốn là con gái lại không phải ruột thịt đấy, sau đó con gái ruột lại giày vò đến mức một nhà cao thấp mất hết mặt mũi, chỉ là chuyện hôn sự đã nhiều lần xảy ra chuyện, quấy đến cả nhà ai cũng bức xúc, thật vất vả mới buông tay mặc kệ, lão nhị lại ly hôn...

Chuyện lão nhị vẫn chưa giải quyết xong, con gái lại tới để thử thách thần kinh của mọi người.

Túc Miểu cũng sợ hai người già không chịu được, nên luôn lo lắng mà nhìn chằm chằm vào Liễu Ngọc Tú, chỉ sợ bà lại như lần trước, khó thở hơn mấy ngày.

Trên thực tế, Liễu Ngọc Tú còn có thể chịu đựng được.

Có lẽ là mấy tháng này chịu đựng đả kích quá lớn, trái tim người Túc gia đã được rèn luyện, nghe thấy Túc An muốn đi du lịch và kết hôn, trên mặt đều rất bình thản.

Túc Vệ Quốc cũng không tức giận, chỉ hỏi: "Định đi đến đâu, đứa nhỏ trong bụng đã mấy tháng rồi hả? Trên xe lửa người đến người đi, đã cân nhắc qua vấn đề về an toàn chưa?"

Túc An dĩ nhiên đã nghĩ qua.

Đơn vị đã có người đi du lịch kết hôn, xuất phát từ An Nam, đến Nam Kinh, lại đến Tô Hàng, chi phí một tuần khoảng hơn năm trăm đồng. Cô ta cũng biết rằng, vé lên tàu lúc này, không phải là chuyến xuất phát, cũng không phải là ghế dành riêng cho cả hành trình, không có vé ngồi, nếu bắt kịp chuyến tàu thì có thể ngồi, nếu không thể bắt kịp sẽ không có chỗ ngồi.

"Con cùng Tưởng Lục có thể mua giường nằm."

Liễu Ngọc Tú vẫn cảm thấy không đáng tin cậy: "Dì Dương cũng đồng ý sao? Con cũng đã mang thai, có thể bớt giày vò chút không, cần phải đem đứa nhỏ làm cho không còn mới vui vẻ sao?"

Túc An nghe xong lời này, tức giận: "Hôm nay con trở lại cũng chỉ là muốn cùng cả nhà chia xẻ niềm vui của mìn, không phải để cho các người mắng con, lúc này mới hai tháng nào có dễ dàng sảy thai như vậy, ở nông thôn còn có thai phụ bảy tám tháng vẫn ở trong ruộng làm việc đây này."

Liễu Ngọc Tú lại nói: "Phụ nữ ở nông thôn thường xuyên lao động, bọn họ thể chất tốt, không giống con. Đã có đứa nhỏ, con nên yên ổn mà sinh sống đấy, cũng giống với người khác mời khách làm tiệc rượu là được rồi, gì cần phải chạy theo trào lưu du lịch kết hôn?"

Cô con gái này chính là đến đòi nợ đấy, Liễu Ngọc Tú ban đầu còn áy náy đền bù, cho tới bây giờ lòng thật sự đã lạnh thấu rồi.

Sắc mặt Túc An biến đổi: "... Đây là phương thức của người trẻ tuổi."

Tưởng cô ta muốn du lịch kết hôn sao?

Loading...