Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 196: Có Gì Sai Sao?
Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:36:10
Lượt xem: 38
Hàn Lặc đã nghe được, nhưng anh hoàn toàn không muốn quan tâm đến Hàn Thành Tuyết.
Anh cùng ba anh em Hàn Thành Tuyết cho dù không phải là tử thù, nhưng cũng không có chút liên quan gì đến anh em tình thâm.
Anh làm như không nghe thấy, đi thẳng lên thang cuốn.
Hàn Thành Tuyết đuổi theo hai bước, thấy Hàn Lặc đã đến lầu hai, cô ta mới dừng bước, phàn nàn với Phó Oánh: "Lúc nãy giọng tôi không đủ lớn ư, đó là lão tứ đúng không?"
Phó Oánh cúp mắt xuống, che khuất ánh sáng nhạt dưới đáy mắt.
Thôi Bình từng nói, thính lực của Hàn Lặc rất tốt, nghe được những lời xì xào bàn tán ngoài 10m. Thôi Bình thành thật, không tự nhiên nói dối, lại thích cô ta như vậy, lời hắn nói Phó Oánh tin đấy.
Đã như vầy, Hàn Lặc sao lại không nghe được giọng của chị gái, chẳng lẽ là không muốn để ý tới?
Phó Oánh gật đầu: "Không nhận lầm đâu, chắc chắn là Hàn Lặc."
Hàn Thành Tuyết nghe xong, cảm thấy không thoải mái rồi.
Cô ta gần đây thường ở trước mặt Phó Oánh nói mình cùng mẹ kế quan hệ rất tốt, cùng Hàn Lặc ở chung cũng không tệ, đến bà ngoại Đàm gia cũng rất thích cô ta, Hàn Lặc không phản ứng với cô ta coi như xong, Phó Oánh còn cần phải đem sự thật nói ra, chẳng phải là trực tiếp vạch trần da mặt của cô ta. Nếu như không phải thích anh ruột của cô ta…Phó Khang, Hàn Thành Tuyết nhất định sẽ bỏ về.
Phó Oánh trở thành nữ thần của mấy người trẻ tuổi trong đại viện cũng có chút vốn liếng đấy.
Ít nhất, trên phương diện nhìn mặt để nói chuyện tuyệt đối mạnh hơn so với người đã bị chiều hư Hàn Thành Tuyết.
Cô ta nhìn ra tâm tình Hàn Thành Tuyết không tốt, khó coi, liền cười cười, làm như thật có lỗi nói: "Bất quá cô cũng biết, tôi đã nhiều năm như vậy không gặp hắn rồi, người ta nói con gái mười tám thay đổi lớn, đàn ông trưởng thành ah, bộ dáng cũng sẽ thay đổi, có thể do tôi nhìn lầm rồi a."
Hàn Thành Tuyết miễn cưỡng "ừ" một tiếng.
Cảm thấy mặt mũi dễ nhìn hơn một chút, nhưng lời nói vẫn còn có chút không để ý tâm tình của đối phương: "Tướng mạo không thay đổi gì nhiều, tính tình lại thay đổi rất nhiều, hắn xuống nông thôn lúc mới mười lăm tuổi, cô lớn hơn hắn ba tuổi sao có thể vừa ý đứa trẻ con như vậy?"
Cô ta luôn là một người hơi thẳng thắn.
Hàn Đại Nghiệp không quản, Đàm Mỹ Phân đến con ruột cũng không để tâm, đối với con chồng có thể để bụng đến mức nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-196-co-gi-sai-sao.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Đàm Mỹ Phân đối với cô ta tốt chính là muốn cái gì cho cái đó, về phần thế giới tinh thần đang diễn biến như thế nào, đứa nhỏ có suy nghĩ lệch lạc hay không, bà ta không nghĩ đến, cũng không nhìn thấy.
Đợi đến lúc cùng Hàn Thành Thanh phát triển mối quan hệ bị cấm đoán, đối với Hàn Thành Tuyết càng qua loa rồi.
Chỉ là Hàn Thành Tuyết ở điểm này ngược lại lại giống bà ta, đều nông cạn thiếu hiểu biết, không ý thức được bản thân mình đang sống sai lệch.
Thực tế, cô ta nói xong căn bản không để ý đến vẻ mặt Phó Oánh cứng ngắc, còn cảm giác mình đang vì Phó Oánh mà suy nghĩ, nói ẩu nói tả: "Chân trời xa xăm nơi nào không có cỏ thơm, hắn đối với Túc Miểu tốt lắm, cô làm gì phải nhớ thương hắn. Oánh Oánh, cô có khí chất như vậy, lại đang đi làm ở tòa soạn báo, còn sợ không tìm thấy ai tốt hơn sao? Lão tứ thật sự không đáng để cô làm như vậy."
Phó Oánh cúi đầu, qua một hổi mới ngẩng đầu nhìn cô ta, buồn bã nói: "Vậy còn cô? Anh trai tôi không chỉ đã kết hôn, con cũng đã bốn tuổi rồi."
Hàn Thành Tuyết trong lòng nghĩ, chuyện này làm sao mà giống nhau?
Phó Khang cùng Hàn Lặc giống nhau sao?
"Hai người đó không giống nhau, anh trai cô cũng không tự nguyện cùng Giải Dung Dung kết hôn đấy, đó là do ông nội cô già nên hồ đồ, vội vàng đính hôn với một thợ săn ở nông thôn, anh trai cô lấy cô ta chỉ vì hiếu thuận mà thôi."
Nếu như không có chuyện "Báo ân" này, Phó Khang sao có thể cùng Giải Dung Dung ở bên nhau?
Một cô gái nông thôn mà thôi, vốn không cùng một thế giới với họ, sao có thế mạnh như cô ta?
Phó Oánh lại nói: "Là một cô gái nông thôn thì thế nào, anh trai tôi đã cùng cô ta kết hôn nhiều năm như vậy, muốn ly hôn đã sớm ly hôn rồi. Cô khuyên nhủ tôi đừng chấp nhất với Hàn Lặc, vậy không phải cô cũng chấp nhất với anh trai tôi sao?"
Hàn Thành Tuyết đ.â.m vào tim cô ta, cô ta liền trả ngược lại.
Thấy đối phương tức giận rồi, Phó Oánh lại một câu đem hai người kéo về một trận doanh: "Ai, kỳ thật chúng ta đều giống nhau, chỉ là chúng ta dũng cảm hơn so với những người khác, không muốn nước chảy bèo trôi được chăng hay chớ, bản thân kiên trì theo đuổi tình yêu mà thôi."
Hàn Thành Tuyết vốn còn có chút mất hứng, nghe nói như thế lại đau lòng.
Đúng vậy a.
Có cái gì sai sao?