Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 207: Hai Kẻ Vô Liêm Sỉ.
Cập nhật lúc: 2024-09-23 09:27:26
Lượt xem: 45
Ngũ Mộc Lan vui vẻ nói: "Tốt tốt tốt, vậy bà ngoại sẽ chờ."
Lão gia tử thu hồi con quay, giả bộ tức giận: "Miểu Miểu ah, chỉ nhớ bà ngoại, không nhớ ông ngoại à nha?"
"Sao có thể ah, đương nhiên không thể thiếu ông ngoại đấy. Đến lúc đó sẽ làm cho ông cùng bà ngoại bộ đồ giống nhau, hai người đi ra ngoài tản bộ ah, người ngoài vừa nhìn đã biết rõ hai người là người một nhà."
"Như vậy còn được."
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc lão gia tử không cười đặc biệt uy nghiêm.
Cười lên, nếp nhăn trên mặt như được bung ra, người lập tức trở nên đặc biệt tiếp đất, không giống lão binh đẫm máu, lão tướng quân hăng hái chiến đấu, chỉ là một ông cụ bình thường.
Thích cùng con cháu đấu võ mồm.
Bình thường luôn cùng mấy ông cụ trao đổi kinh nghiệm trồng hoa, đánh cờ, chơi đùa con quay, bình dị gần gũi nhất rồi.
Túc Miểu chơi một lúc mới về nhà.
Cô vừa rời đi, nụ cười trên mặt Ngũ Mộc Lan dần dần biến mất: "Lão Đàm, tôi có việc muốn nói với ông."
Đàm Kiên bắt con quay, có chút buồn bực, chuyện gì vậy ah, biểu cảm của bạn già quá nghiêm túc đấy.
Đi theo vào phòng, đối phương luôn không nói chuyện, ông rót nước uống một ngụm, vừa định hỏi bà đến cùng đã có chuyện gì mà biểu cảm lại ngưng trọng như vậy, đã nghe bạn già nói một câu: "Con gái ông bên ngoài có người rồi!"
Lời này thật đúng là sấm sét giữa trời quang.
"PHỐC —— "
Nước trà từ trong miệng lão gia tử thình lình phun tới.
Trên râu miệng còn có vài mảnh lá trà, ông cao giọng hét lên: "Cái gì? Bà nói cái gì? Bên ngoài có người? ?"
Ngũ Mộc Lan trầm mặt, ánh mắt thâm thuý, xen lẫn vài phần phức tạp: "Lão Đàm ông ổn định ah, đừng kích động, nếu ông không chịu được đả kích này, tôi sẽ không nói."
Đàm Kiên nhíu mày, tay kia vỗ vỗ lồng ngực: "Nói thẳng, lão tử chuyện gì chưa từng thấy qua."
Chẳng phải là bên ngoài có người sao?
Để nó cùng con rể ly hôn là được, nó muốn tìm ai thì tìm, dù sao Trường Thọ đã kết hôn rồi, mẹ ruột làm ra cái gì cũng không ảnh hưởng đến hắn.
Đối với chuyện tình cảm, lão gia tử thấy rất nhạt.
Ngũ Mộc Lan thở dài, tiếp tục phóng lôi: "Người kia là con trai trưởng của Hàn Đại Nghiệp."
Lời này vừa ra, Đàm Kiên vẫn chưa hiều: "Không phải là đang nói chuyện Mỹ Phân ư, tại sao lại nói đến hắn rồi? Đồng chí Ngũ Mộc Lan, thói quen thích vòng vo này của bà phải sửa ah."
Ngũ Mộc Lan: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-207-hai-ke-vo-liem-si.html.]
Bà hít sâu một hơi, nói lại một lần: "Tôi nói, Mỹ Phân cùng đứa con riêng Hàn Thành Thanh..."
Hai chứ l.o.ạ.n l.u.â.n bà cũng hổ thẹn mà nói ra miệng.
Hai kẻ vô liêm sỉ!
Lạch cạch một tiếng.
Chén trà Thanh Hoa bị nén trên mặt đất, nát.
Mắt Đàm Kiên trừng lớn giống như chuông đồng, trên cổ gân xanh nổi lên, thiếu chút nữa không thở ra hơi: "Nó cùng anh cả Trường Thọ trộn lẫn cùng một chỗ? ? Chắc nhầm lẫn gì rồi, chuyện này cũng không thể nói mò ah."
Con trai trưởng của Hàn Đại Nghiệp ít hơn Mỹ Phân nhiều tuổi kia mà? Ít nhất cũng mười mấy tuổi a, chuyện này, chuyện này cũng có thể kéo đến một chỗ sao?
Lão gia tử mơ hồ nhớ rõ lúc Đàm Mỹ Phân gả đi, đứa con thứ ba của nhà họ Hàn chưa đầy một tuổi.
Ông cảm thấy tin tức này so khiêng đại đao đánh tiểu quỷ còn muốn dọa người hơn, chính mình cũng sắp hô hấp không được rồi.
Ông chậm rãi thối lui đến trên ghế ngồi xuống, miệng há to, hít thở mấy hơi, lại hít thở mấy hơi... Lặp lại mấy lần, đầu óc hỗn hỗn độn độn mới khôi phục bình thường.
"Làm sao mà biết được? Tìm người tra xét ư, ai tra đấy, Trường Thọ có biết hay không?"
Lão gia tử nghiêm mặt, thương tâm nhức óc, đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, thật sự không rõ con gái tại sao lại làm ra chuyện hồ đồ như vậy.
Nói chuyện khó nghe đấy, tình cảm thay đổi, đi ra ngoài tìm người là đã khó chấp nhận rồi, cùng con rể thương lượng tốt điều kiện rồi ly hôn là được, cùng con riêng gom góp vào một chỗ không chỉ là nhân phẩm bại hoại.
Đó còn là tổn hại nhân luân! Không phải thứ tốt.
Ngũ Mộc Lan nhanh chóng rót một chén nước đưa tới, nói ra: "Ngày đó sinh nhật tôi, tôi đột nhiên cảm thấy có chút không thích hợp, lúc ấy cũng nghĩ phải điều tra thêm, nhưng trên đường lại gặp phải chuyện của tập đoàn Vạn Hào gì kia liền chậm trễ. Tháng trước Mỹ Phân trở về một chuyến, vừa nhắc lại chuyện cũ, muốn đem con trai của Hàn Thành Thanh về trong nhà ở cùng chúng ta. Ông còn nhớ không, lúc trước sau khi Trường Thọ xuống nông thôn, nó còn muốn đem con trai trưởng của Hàn Thành Thanh về trong nhà, tôi càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, liền nhớ lại việc này. Đã nói Hùng Tam đi tra xét, yên tâm, việc này ngoại trừ Hùng Tam, không có người khác biết rõ."
Hùng Tam xem như cháu trai, Đàm gia lúc trước lại giúp hắn, hắn có năng lực không nhỏ trong chuyện này, miệng cũng chặt.
Đem chuyện này giao cho hắn, Ngũ Mộc Lan không có gì lo lắng đấy.
Lão gia tử vốn là "Ah" một tiếng, nghĩ một hồi, hỏi: "... Tra được bọn hắn lui tới lúc nào đấy?"
Mẹ kế so với con riêng lớn hơn nhiều tuổi như vậy, Mỹ Phân cũng không còn trẻ rồi, Hàn Thành Thanh thích cái gì?
Chẳng lẽ là hắn cố ý tính toán?
Ngũ Mộc Lan lắc đầu: "Hùng Tam chỉ tra được hai người bọn họ có quan hệ, liền không tiếp tục tra xét."
Dù sao việc này ám muội, lại tiếp tục tra cũng chỉ là nhiều thêm chút dơ bẩn. Nhưng Hùng Tam không tra, lại không ngăn được Ngũ Mộc Lan đoán ra được.
“Nhưng tôi nhận ra mối quan hệ mờ ám này có lẽ đã duy trì rất lâu rồi, tôi hoài nghi lúc trước Trường Thọ đột nhiên chạy xuống nông thôn không đơn thuần là vì bị Hàn Đại Nghiệp giữ lại giấy nhập ngũ, có lẽ cùng hai kẻ súc sinh có quan hệ."