Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 249: Ích Kỷ
Cập nhật lúc: 2024-09-23 11:38:09
Lượt xem: 44
Xa Thu Nguyệt đỏ mặt nói nhỏ: "Chị hai chịu khổ đương nhiên em sẽ đau lòng, nhưng đó là chuyện gia đình của chị ấy. Chị ấy đã không nói cho chúng ta biết nhất định không muốn chúng ta xen vào..."
Xa Xuân Tuyết không kiên nhẫn nghe những lời này, lo lắng thỉnh thoảng sẽ có người đi ngang qua, cô ấy giảm thấp âm thanh xuống: "Cô nói cho rõ ràng có chuyện gì xảy ra? Cô biết những gì?"
Xa Thu Nguyệt ngước nhìn cô ấy.
Dưới cái nhìn chói mắt của Xa Đông Mai, cô ta lẩm bẩm nói: "... Không phải em cố ý không nói, em tưởng chị hai biết, lúc trước anh rể đến bệnh viện làm phẫu thuật buộc ga rô .. . "
Người đàn ông của cô ta làm ở bệnh viện số ba, không phải khoa tiết niệu, nhưng hắn tình cờ nhìn thấy anh rể hai vào ngày anh ta đi giải phẫu, hắn không phải là người thích xen vào chuyện nhà người khác, cũng không thích Xa gia, đối với mấy người anh em rể khác cũng không quen. Về nhà chỉ nói qua với cô ta, cũng không quan tâm nữa.
Xa Thu Nguyệt có chút miễn cưỡng: "... Em thật sự không biết nhà anh rể đối xử với chị hai như thế nào."
Xa Xuân Tuyết và Xa Đông Mai đã nổi cơn tức giận: "Gia đình bọn họ sao lại dám làm chuyện này?"
Túc Miểu sững sờ.
Anh rể thứ hai này thật lợi hại.
Anh ta bí mật triệt sản, sau đó để cho gia đình hiểu lầm rằng Xa Hạ Hà không thể sinh con, hết lần này đến lần khác dùng cái cớ "không thể sinh con" làm vũ khí để trấn áp vợ, lừa cô ấy phải phục vụ mẹ chồng và chăm sóc của con trai anh ta.
Xa Hạ Hà vốn đã bị Dương Mỹ Phượng tẩy nào, nghĩ rằng đàn ông là thượng đế, và đóng góp lớn nhất của phụ nữ là sinh con trai cho chồng mình, cô ấy lại bị Chu Phú lừa dối, ngay cả khi đối phương không hài lòng mà đánh đập cô ấy, đánh cho mặt mũi bầm dập cô ấy cũng cảm thấy đó là lỗi của mình.
Không có chút ý niệm phản kháng nào, người đàn ông này thật là ghê tởm.
"Không được, chuyện này phải nói cho em hai biết."
Xa Xuân Tuyết đứng dậy định lên lầu, nhưng bị Xa Thu Nguyệt kéo lại, van xin: "Chị cả, dù muốn nói chuyện thì cũng phải đợi qua hôm nay, nếu không anh rể sẽ biết em và Văn Diệu đã nói, chị nói chúng em phải làm thế nào?"
Xa Xuân Tuyết sửng sốt: "Vậy cô nói xem khi nào mới có thể?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Xa Thu Nguyệt không nói nên lời, mơ hồ nói: "Dù sao thì hôm nay cũng không thể nói. Khi em và Văn Diệu đi rồi, chị có thể nói bất cứ lúc nào tùy thích."
Túc Miểu cảm thấy cô ta nói lời này còn có một lý do khác, Chu Phú không phải mới triệt sản gần đây, mà đã làm mấy năm trước, cô ta luôn gạt mọi người, không muốn xen vào việc của người khác, hại Xa Hà Hạ cúi đầu nhiều năm không nói, còn liên lụy hai người xảo quyệt như Xa Mãn Đồng và Dương Mỹ Phượng không thể thẳng lưng trước mặt con rể thứ hai, chưa kể Xa Hạ Hà có hận người em này hay không còn chưa biết.
Xa Đông Mai có gì nói đo, và ngay lập tức chế nhạo: "Ích kỷ."
Miệng Xa Thu Nguyệt giật giật vài cái, sau đó nhỏ giọng cãi lại: "Cô không biết xấu hổ mà mắng tôi? Cô không ích kỷ còn chạy cái gì? Hôm nay lại nhiều người như vậy, vốn cũng không phải là thời cơ thích hợp. Miểu Miểu, em nói xem có đúng không?"
Túc Miểu sửng sốt, không ngờ cô ta lại hỏi mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-249-ich-ky.html.]
Cô suy tư một lúc: "Thật sự không phải là thời cơ tốt."
Nhìn thấy ánh mắt không đồng tình của Xa Xuân Tuyết, Túc Miểu bình tĩnh nói: "Vẫn phải biết chị hai nghĩ gì trước, nếu như trực tiếp chọc ra, chị ấy sẽ không có sự chuẩn bị tâm lý, làm sao nói lại được Chu Phú? Người ta chỉ nói mấy câu đã lừa được chị ấy, quay đầu lại không chừng còn bị đánh.”
Hoàn toàn không thể mong đợi Xa Mãn Đồng sẽ đứng ra làm chủ cho cô ấy.
Túc Miểu tin rằng chỉ cần Chu Phú chủ động đưa một chút chỗ tốt, ông ta sẽ nhắm mắt làm ngơ trước sự đau khổ của Xa Hạ Hà còn khuyên nhủ cô ấy chấp nhận.
Xa Xuân Tuyết trầm mặt, cảm thấy những lo lắng của Túc Miểu có đạo lý.
Nhưng nhà chồng em hai theo dõi sát sao, hôm nay họ bỏ lỡ không biết bao giờ mới gặp nhau.
“Hay nói với mẹ trước ???” Cô ấy ngập ngừng một lúc rồi hỏi.
Xa Đông Mai khoanh tay trước ngực, lại giễu cợt: "Chị cả, không phải chị không biết tính khí của cha mẹ chúng ta, ngoại trừ Hồng Vĩ, bọn họ có quan tâm đến chuyện sống c.h.ế.t của chúng ta sao? Cho dù chị hai bị nhà chồng đánh chết, mẹ cũng không quan tâm. Chỉ lợi dụng chị ấy như một cái bè để đòi lợi ích từ nhà họ Chu."
Xa Xuân Tuyết cau mày, giáo huấn: “Hồng Vĩ là em trai duy nhất của chúng ta. Bố mẹ xem trọng em ấy thì có gì sai? Sau này nó thành công cũng sẽ quay lại giúp đỡ được chúng ta. Nhà họ Chu dựa vào cái gì mà lại ức h.i.ế.p em hai, chẳng phải là vì nhà chúng ta không có anh chị em để dựa dẫm sao? Em làm chị gái, tại sao lại không mong em ấy trở nên tốt hơn”
Xa Đông Mai:"... Thời buổi này, con trai còn chưa chắc đã hiếu thảo được với cha mẹ. Chị vẫn mong chờ là một đứa em trai sẽ chăm sóc báo hiếu cho mình ư? Chị cả chị đúng là hồ đồ mà."
Túc Miểu ở bên cạnh gật đầu.
Xa Xuân Tuyết kinh ngạc nhìn cô, Túc Miểu biết cô ấy tình nguyện để cho căn nhà nhỏ sống trong khó khăn, cũng muốn tiết kiệm chút đồ cho Xa Hồng Vĩ, cố ý khuyên nhủ cô ấy: "Nói không sai, trong nhà cũng không phải là nghèo không sống nổi, chị cả bao lớn bao nhỏ đưa về trong nhà, vậy chị không định sống cho bản thân mình sao? Có chút tiền nhàn rỗi, dùng ở ngươi trên người mình không tốt sao?"
Xa Xuân Tuyết không hề nghĩ ngợi, liền nói: "Không phải em cũng như vậy sao. . ."
Túc Miểu khoanh tay, có chút bất lực: "Em có một nghìn đồng tiêu cho bọn họ một hai đồng cũng chả sao, gia cảnh của hai nhà chúng ta không giống nhau.”
Xa Xuân Tuyết đỏ mặt: "Chị biết, chị không giàu bằng em, chị ...”
Biết cô ấy đã hiểu lầm, Túc Miểu đành phải giải thích rõ ràng hơn: "Vấn đề ở đây không phải có tiền hay không, mà là chị tự nguyện tiêu cho bọn họ bao nhiêu, em thấy chị tiêu cho bọn họ quá nhiều rồi."
Trong số các anh rể, Túc Miểu cảm thấy chỉ có anh rể cả mới là người thật thà.
Nếu không, cô ấy sẽ không có khả năng dùng tiền để nuôi em ba học trung học, càng không có khả năng đưa đồ về nhà mẹ đẻ những ngày lễ tết.
Khi Túc Miểu nói ra điều này, Xa Đông Mai nhìn cô thuận mắt hơn một chút có chút.
Trực tiếp đổi xưng hô: "Nhìn xem, em năm cũng nói như vậy. Nhà có bao nhiêu người chỉ có chị với chị hai là cứng đầu, bố mẹ chúng ta làm công nhân chả nhẽ lại không nuôi nổi Hồng Vĩ mà còn phải để hai chị lấy đồ từ nhà chồng về cho nó, hai người cứ suốt ngày chăm chút cho nhà mẹ đẻ như thế, người ta có thể không có ý kiến với hai người sao? Anh rể cả thật thà hiền lành thì không nói, còn bà mẹ chồng nhà anh rể hai ghê gớm như thế, chắc đã sớm khó chịu với chị ấy rồi, chị xem chị ba không tim không phổi, cưới chồng xong thì bỏ đi biệt tích, bây giờ không phải cuộc sống cũng khá hơn hai chị sao?”