Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 334: Đi chụp ảnh
Cập nhật lúc: 2024-09-25 13:24:51
Lượt xem: 35
Vì chuyện của con gái, hai vợ chồng sau khi bàn bạc xong thì quyết định ngoại trừ bữa cơm tất niên sẽ đến nhà bà ngoại ăn, những nơi khác cũng không đi.
Nhà họ Hàn không về, Xa gia cũng không đi.
Ngay cả nhà họ Túc, hai người cũng gọi cho bên kia nói với họ rằng năm nay sẽ không đến đón giao thừa cùng.
Dù sao hai nhà Hàn Túc đều ở trong một đại viện, nếu chỉ đến một nhà sẽ làm Hàn Lặc thật sự trở thành ở rể.
Hàn Lặc ngược lại làm theo ý riêng của mình, không thèm để ý đến ý kiến của người khác.
Nhưng con người là như vậy, khi anh thực sự đặt một người trong trái tim của mình, anh không thể không suy nghĩ cho người ấy nhiều hơn một chút, hi vọng mọi việc mình làm đều có lợi cho người ấy. Hàn Lặc không coi trọng thanh danh, Túc Miểu lại yêu quý thanh danh của anh, yêu quý tất cả.
Đêm giao thừa ăn cơm ở nhà họ Đàm, cậu tư Đàm cũng trở về.
Hai mẹ con Túc Miểu lại nhận thêm một đống quà, đặc biệt là cô bé Hàn Tĩnh Ngọc, sở hữu bất động sản riêng khi chưa đầy một tuổi.
Cô nghe nói rằng nó được thiết kế bởi một nhà thiết kế đã giành được giải thưởng quốc tế.
Gần sông Châu Giang, tòa nhà cao 32 tầng, là ngôi nhà cao nhất ở Quảng Châu. Môi trường khu dân cư rất tốt, hầu hết tất cả đều là những căn hộ rộng hơn 200 mét vuông, và mỗi hộ gia đình đều có ban công ngắm cảnh với tầm nhìn tuyệt đẹp.
Thực sự có rất nhiều người thích căn nhà này.
Quảng Châu cũng không thiếu người giàu, nhưng rất khó để có đủ tư cách mua.
Mẹ của cậu tư có thể lấy được hai tầng, là vì chủ đầu tư của ngôi nhà này có quan hệ mật thiết với nhà họ Đàm, chính là phòng thứ hai của nhà họ Đàm trước đó đã mang theo cả gia đình đi ra nước ngoài tị nạn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Người lớn của phòng thứ hai đều đã sớm qua đời.
Anh trai ruột của ông ngoại đã qua đời vài năm trước.
Khi mới biết lũ giặc bị đuổi đi, ông ngoại thứ hai của nhà họ Đàm gia muốn cùng gia đình trở về nhà, không ngờ lại gặp chuyện.
Ông ấy không thể cầm cự cho đến khi tình hình ổn định, trước khi c.h.ế.t ông ấy để lại lời trăn trối, mong người nhà có thể đưa tro cốt mình trở về quê hương.
Con cái trong gia đình lớn lên ở nước ngoài, tình cảm với Trung Quốc không sâu sắc như thế hệ trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-334-di-chup-anh.html.]
Nhìn thấy nền kinh tế trong nước bước vào giai đoạn phát triển nhanh chóng, mới nảy sinh tâm tư về nước đầu tư.
Chọn đầu tư ở Quảng Châu chính bởi vì cậu tư Đàm nhậm chức ở đặc khu bên cạnh, ít nhiều có chút quan hệ, coi như là thăm dò thái độ của cậu tư.
Dù sao năm đó phòng lớn và phòng thứ ba cũng không đi, hầu hết họ đã c.h.ế.t trên tiền tuyến kháng chiến, chỉ có phòng hai đã chạy trốn với tài sản được gia đình phân chia. Bọn họ cũng sợ phòng lớn và phòng thứ hai trong lòng còn tồn tại vướng mắc, lén lút ngáng chân bọn họ, nên mới không chọn đặc khu, mà chọn Quảng Châu.
Phòng mà mẹ của cậu tư cho Tiểu Ngư là tầng trên cùng.
Túc Miểu cảm thấy quá quý trọng, vì vậy cô đã từ chối sau khi cầm món quà nóng bỏng này trên tay.
Không nghĩ tới Hàn Lặc trực tiếp nói cô nhận lấy, lại thấy trên mặt mấy anh em khác không lộ ra vẻ khó chịu, cười nói đây là cho bé gái duy nhất của nhà họ Đàm, bảo cô không cần từ chối.
Còn trêu đùa nói, nếu như Tiểu Ngư lớn lên không thích, đến lúc đó để cho cô bé tự mình trả lại cho mẹ của cậu tư.
Như thế, Túc Miểu không cự tuyệt nữa, cười rồi thay con gái nhận lấy.
Ăn xong bữa cơm tất niên, mọi người đợi đến khi tiếng chuông giao thừa vang lên, một nhà ba người mới chậm rãi ra về.
Nhóc con đã ngủ thiếp đi từ lâu rồi.
Bây giờ bé con rất ỷ lại, không chỉ lúc tỉnh phải nhìn ba mẹ, lúc ngủ cũng thích dán sát bọn họ, thỉnh thoảng nửa đêm còn sẽ đột nhiên run rẩy giật mình, lúc này Hàn Lặc sẽ nhẹ nhàng vỗ về con bé, ngâm nga cho bé nghe vài bài hát.
Tình trạng này kéo dài gần một tuần con bé mới dần quên đi.
Đến ngày mồng sáu tết, cuối cùng hai vợ chồng cũng có thời gian đưa con đi dạo hồ, dạo phố, nhân tiện chụp thêm vài kiểu ảnh ở những nơi đã chụp năm ngoái.
Hàn Lặc cầm máy ảnh, cười nói: "Năm ngoái Tiểu Ngư vẫn còn ở trong bụng em, năm nay ở trong lòng em, sau này mỗi năm chúng ta đều tới đây chụp mấy tấm đi, làm thành album ảnh, già rồi lại giở ra xem một chút.”
Túc Miểu nhìn anh, mặt mày cong cong, vui vẻ gật đầu: "Được.”
Cô và Tiểu Ngư chụp hai tấm, Túc Miểu nói Hàn Lặc dạy cô dùng máy ảnh, cô đến chụp cho anh và con gái.
Hai vợ chồng trông rất đẹp đôi, lại ôm một cô nhóc dễ thương nên luôn là tâm điểm của đám đông mọi lúc mọi nơi.
Có người tò mò về xe đẩy, Túc Miểu thoải mái tuyên truyền cửa hàng sắp khai trương của mình.