Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 64: Chỉ Là Chơi Đùa Mà Thôi.
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:01
Lượt xem: 39
Sau khi hiểu ra, lòng Túc Miểu cũng theo đó mà nhấc lên, cô mới xác thực là hùng hổ dọa người. Cô do dự hai giây, ấp úng mở miệng: "…Cha, mẹ."
Liễu Ngọc Tú khó xử nhìn cô, lại nhìn Túc An, thở dài.
Túc Vệ Quốc sắc mặt lạnh xuống, trước tiên nhìn về phía Hàn Lặc.
Ánh mắt coi như có thể nhìn thấu nhân tâm: "Hàn Lặc, tại sao cậu lại ở chỗ này?" Sau đó ông liếc mắt nhìn Túc Miểu, ngữ khí khẳng định: "Đưa Miểu Miểu trở về?"
Hàn Lặc có chút cúi đầu, lễ phép ân cần thăm hỏi: "Chú Túc, dì Liễu, không ngại cháu vào nhà ngồi một chút a?"
Túc Vệ Quốc "Hừ" một tiếng, nhìn Túc An, Túc Miểu nói: "Hai người các ngươi cùng ta đến thư phòng, nói xem chuyện gì xảy ra."
Nói xong, cánh tay hất lên trực tiếp đi vào trong.
Túc Miểu, Túc An theo sát phía sau.
Liễu Ngọc Tú nghĩ đến mâu thuẫn của hai đứa con gái, cố gắng giữ vững tinh thần, cười chiêu đãi Hàn Lặc: "Tiểu Hàn, nhanh vào nhà ngồi."
Lầu hai, trong thư phòng.
Túc Vệ Quốc rót cho mình một chén trà, ánh mắt giống như một tòa núi lớn đặt ở trên thân hai người.
Túc An chỉ cảm thấy bắp chân bắt đầu run đến run đi.
"Miểu Miểu, con đến nói chuyện gì xảy ra?"
Túc Miểu lấy lại bình tĩnh, bắt đầu nói từ chuyện mình đến văn phòng thành phố đến đây, mãi cho đến khi Túc An nói cô giúp đỡ che giấu. Lúc đang nói, Túc An mấy lần muốn mở miệng đều bị Túc Vệ Quốc dùng ánh mắt ngăn lại.
Nghe xong Túc Miểu nói, Túc Vệ Quốc mới nhìn Túc An: "An An, đến phiên con."
Túc An há to miệng, cô ta muốn lấy mấy câu chính mình dùng để lừa gạt Ngô Hồng Ngọc nói, nhưng trong lòng cô ta cũng hiểu, lấy cớ này cũng không tốt, Túc Vệ Quốc ánh mắt như đuốc, cô ta căn bản lừa không được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-64-chi-la-choi-dua-ma-thoi.html.]
Nhất thời nói không nên lời.
Túc Vệ Quốc: "Con không nói lời nào, chính là đối với những gì Miểu Miểu nói cũng không có dị nghị, đúng không?"
"Thành thật khai báo, có phải đã dùng tiền hối lộ trợ lý đăng ký tư liệu?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc An cứng cổ, vò đã mẻ lại sứt: "Cha, kỳ thật cha đã cho rằng con sai, không phải sao?"
Túc Vệ Quốc chỉ bình tĩnh mà nhìn cô ta: "Vậy con cảm giác mình sai lầm rồi sao?"
Túc An hai tay nắm tay, thần sắc kích động: "Đúng vậy. Con đã bỏ học vài năm, căn bản học không vào, tại sao cha lại để cho con phải học bài?
Cha nói sẽ cùng chú Tưởng thương lượng hôn sự của con cùng Tưởng Lục, cha căn bản chính là chỉ làm qua loa, cha chỉ hỏi qua một lần, nghe chú Tưởng nói không đồng ý, liền không bao giờ chịu thay con nói chuyện nữa, cha, vì sao không mong con được tốt vậy?"
"Bất quá không sao, ai bảo con là nửa đường trở về đây này. Các người không giúp con, con cũng có thể lấy được sự yêu thích của dì Dương."
"Dì Dương đêm nay tới nhà chúng ta, chính là vì muốn thương lượng với các người chuyện đính hôn đấy."
Các người lại thiên vị Túc Miểu thì sao?
Dì Dương cũng sẽ không cân nhắc chọn cô ta làm con dâu.
Cho dù cái người Hàn Lặc mới xuất hiện kia ưa thích Túc Miểu thì thế nào?
Cô ta cũng nghe Tưởng Cầm nói, Hàn Lặc nói như rồng leo, làm như mèo mửa, có mới nới cũ. Trong nhà an bài tốt công tác không đi, cũng không nên giày vò xuống biển, đi thân cận lại càng là một người nối tiếp một người.
Nói là làm kinh doanh, kỳ thật không ai biết rõ hắn cụ thể đang làm gì, người thông minh nhìn lên đã biết rõ việc buôn bán của hắn khẳng định sẽ thất bại. Huống chi, dựa vào việc Hàn thủ trưởng thương con út, nhất định tìm cho Hàn Lặc một người con dâu môn đăng hộ đối.
Túc Miểu?
A…
Nhiều lắm chỉ là chơi đùa mà thôi.