Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 88: Cô Ta Lại Biết Trước
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:36:34
Lượt xem: 77
Trong phòng không có người đáp lại.
Túc Miểu cau mày, lại gõ cửa hai cái, cố ý nói ra: "Túc An, có phải là cảm thấy mình trở thành chuyện cười trong đại viện nên không dám ra ngoài gặp người không?"
Nghe nói như thế, Liễu Ngọc Tú đang đứng ở dưới cầu thang nghĩ muốn ngăn lại, đã thấy chồng mình lắc đầu.
Túc Miểu tăng độ trào phúng lên, nói tiếp: "Cô trốn tránh cũng vô dụng, có bản lĩnh ngày mai không xuất hiện, về sau vĩnh viễn cũng không xuất hiện ah, tôi đã quên, cô còn muốn cùng Tưởng Lục đính hôn, đến lúc đó cô vẫn phải xuất hiện ở trước mắt mọi người. Tuy nhiên, người ta đã đem đối tượng về nhà, chính là quyết định cái hôn ước này phải dừng lại, cô đâu cần phải cưỡng cầu, nói không chừng ah, hắn lại bỏ chạy trước đêm đính hôn…"
Cửa đột nhiên mở ra, một cái cốc tráng men ném tới.
Túc Miểu nghiêng người né tránh, nghĩ mà sợ vỗ vỗ ngực, giọng dịu dàng trách mắng: "Nếu cô ném trúng tôi, tôi sẽ cào mặt cô, cho cô xấu càng thêm xấu!"
Trong phòng không có động tĩnh, một lát sau, Túc An nổi giận gầm lên một tiếng: "Cút!"
Túc Miểu quay người, phất phất tay với mấy người ở đầu bậc thang, để cho bọn họ trước mắt tránh xa một chút, yên lặng nói con vào xem!
Túc Vệ Quốc chần chờ vài giây, ánh mắt ra hiệu nói Túc Miểu coi chừng, dìu Liễu Ngọc Tú xuống lầu rồi.
Thấy bọn họ đi xa, Túc Miểu đẩy cửa ra đi thẳng vào, tiện tay đóng cửa lại, lạnh lùng nhìn chăm chú lên Túc An, cười khẩy nói: "Cô còn thật thú vị, đối với bên ngoài thì khúm núm, khắp nơi nịnh nọt, lại tấn công mạnh mẽ vào người trong nhà, chỉ biết cãi lộn. Túc An, cô có phải hay không…"
Túc Miểu dùng ngón trỏ chỉ vào đầu của mình: "Tại đây có vấn đề gì à?"
Túc An hai tay để trên bàn trang điểm, quay đầu trừng mắt với Túc Miểu, sau nửa ngày, đột nhiên nở nụ cười: "Ba mẹ không ở chỗ này, cho nên cô rốt cuộc không giả bộ nữa hả? Tôi đoán, cô quay trở lại làm cái gì, là tới nhìn chuyện cười này của tôi hay sao?"
"A, cô đừng mơ tưởng."
"Tưởng Lục có bạn gái thì thế nào, ai quy định cả đời chỉ có thể nói chuyện yêu đương một lần, hôm nay cô ta là bạn gái của Tưởng Lục, ngày mai sẽ có thể biến thành bạn gái cũ. Một người đàn ông đủ ưu tú kết giao với mấy người bạn gái thì làm sao vậy? Tôi cam tâm tình nguyện, còn tốt hơn cô lại cùng một kẻ phá gia chi tử kết giao, cô đi ra ngoài hỏi một chút, Tưởng Lục cùng Hàn Lặc, mọi người cảm thấy ai tốt hơn? Cô cũng chỉ xứng với loại thiếu gia ăn chơi trác táng này, đều là cặn bã xã hội, các người ở cùng một chỗ đều bốc mùi."
"Ha ha, có lẽ thây tôi như vậy nên muốn tìm cảm giác ưu việt, chỉ sợ cô không biết a, dì Dương nói với ta, bà ấy sẽ không cho phép cô gái kia vào cửa, trong lòng bà ấy chỏ có tôi là con dâu, trong lòng bà ấy, tôi còn thích hợp gả cho Tưởng Lục so với cô."
Nói đến chỗ này, ánh mắt cô ta trở nên cuồng loạn, nụ cười trên mặt trở nên vặn vẹo, không chỉ đang thuyết phục Túc Miểu, càng giống như đang thuyết phục chính mình.
Túc Miểu càng nhìn càng cảm thấy cô ta có bệnh.
Trực tiếp xuyên qua tưởng tượng của cô ta: "Vậy sao? Tôi thấy Tưởng Lục rất vừa ý với đối tượng hiện tại. Về phần dì Dương, cô xác định đó không phải là lời khách sáo của bà ấy sao? Nếu như bà ấy thật sự vừa ý cô như vậy, vì sao không trực tiếp đem Tưởng Lục cùng bạn gái hắn đuổi ra khỏi nhà, cho thấy thái độ của mình đây này? Người ta ngoài miệng dỗ dành cô hai câu, cái gì mà không cho vào cửa, cái gì mà cô là người con dâu lý tưởng của bà ấy, những cái kia đều là lừa cô đấy, cô còn thật sự tin, cô không ngu, vậy còn ai ngu xuẩn?"
"Tưởng Lục ưu tú, đáng tiếc không thích cô, hiện tại không thích, về sau cũng sẽ không thích cô."
"Hắn không thích cô, càng sẽ không lấy cô, hắn chỉ muốn lấy một cô gái khác..."
"Cô nói bậy…"
"Cô im ngay! !"
"Tôi không nói mò, trong lòng cô biết rõ. Nghe nói đối tượng kia là bạn học đại học của hắn, hai người bằng cấp tương đương, lại có cùng lý tưởng cùng sở thích, lớn lên cũng giống như tiên nữ vậy, ai ai ai, Tưởng Lục làm sao có thể không thích cô ta đây này."
Túc An tâm thần chấn động, đáy mắt hung ác nham hiểm dần dần tan rã, cô ta cảm thấy đầu óc muốn nổ tung.
Vân Mộng Hạ Vũ
Túc Miểu nhìn có chút hả hê mà nói những câu chữ đan xen với tình tiết của cuốn sách, làm cho cô ta nhất thời không thể phân biệt được đâu là ảo ảnh, đâu là sự thực.
Biểu cảm của cô ta dần dần dữ tợn, thì thào tự nói:
"... Không có khả năng không cưới tôi, Tưởng Lục nhất định sẽ lấy tôi..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-88-co-ta-lai-biet-truoc.html.]
"Tôi còn muốn làm phu nhân thị trưởng đấy..."
"Cô có thể, tôi cũng có thể, tôi không thể tệ hơn một kẻ giả tạo như cô..."
Sao có thể không cưới cô ta đâu này?
Đây chắc hẳn là những khó khăn trắc trở mà nữ chính phải trải qua trên con đường trưởng thành.
Trong sách hắn đã cưới Túc Miểu không phải sao?
Cho dù trước hôn nhân hắn không thích Túc Miểu, sau khi kết hôn cũng tận làm tròn trách nhiệm của một người chồng, đối với Túc Miểu rất không tồi, hai người cả đời chưa từng cãi nhau.
Trong sách không đề cập đến mối tình đầu của hắn, điều đó có nghĩa là người phụ nữ này không có cảm giác tồn tại mạnh mẽ, Tưởng Lục đối với cô ta ưa thích có hạn.
Cô ta rất nhanh sẽ bị bỏ qua đấy.
Túc An, đừng sợ, không được sợ.
Chỉ cần dì Dương không đồng ý, bọn hắn sớm muộn gì cũng phải chia tay.
Đến lúc đó, chỉ cần cô ta ôn nhu mềm mại một chút, Tưởng Lục nhất định sẽ yêu mến cô ta đấy.
Nhất định sẽ!
Túc An dốc sức liều mạng mà bỏ qua sự bất an dưới đáy lòng, cô ta nghĩ liệu có phải bởi vì chính mình sớm vạch trần thân thế của Túc Miểu, mới đưa đến hiệu ứng cánh bướm, nên đã có chuyện Tưởng Lục mang mối tình đầu về nhà.
Cô ta không dám nghĩ đến điều đó.
Cô ta sợ một khi thừa nhận loại khả năng này, tất cả kế hoạch của cô ta đều bị đảo lộn.
Cô ta không thể chấp nhận được "dự đoán" đó là sai, bởi vì cô ta đã ghim tất cả hy vọng của mình vào việc ôm đùi của Tưởng Lục, và không quan tâm đến gia đình của mình một chút nào.
Cha đối với cô ta đã rất thất vọng rồi, hôm nay mẹ cũng bị cô ta làm cho tức giận đến chóng mặt, bởi vì chuyện công tác, cô ta cũng đã đắc tội với chị dâu...
Một khi chuyện gả vào Tưởng gia vô vọng, cô ta nên xử lý như thế nào đây?
"Đi ra ngoài, cô cút ra ngoài cho tôi… "
Túc Miểu giật mình sững sờ đứng nguyên tại chỗ, trong đại não không ngừng lặp lại, tôi muốn làm phu nhân thị trưởng, cô có thể, tôi cũng có thể...
Có ý tứ gì?
Cô hoài nghi mình bị Túc An lây bệnh ngu xuẩn.
Tại sao đầu óc cô đột nhiên ngừng chuyển động, điều này có nghĩa là gì?
Là cảm thấy tương lại Tưởng Lục đầy hứa hẹn, có thể trở thành một quan chức cấp cao, cũng giống như đám đại thần đem tính mạng người nhà đặt cược vào các vị hoàng tử vậy.
Hay là, Tưởng Lục quả thật sẽ làm thị trưởng, mà cô ta lại biết trước đây này?
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Túc An: tôi muốn lừa mình dối người, tôi không tin, tôi không tin... Tôi là nữ nhân vật chính tôi sẽ thắng!
Cô ngỗng: ai nha nha, phát hiện bí mật của cô rồi! ! !