Trọng sinh thành mỹ nhân xinh đẹp nhưng ngốc nghếch - Chương 96: Nổi Loạn Từ Trong Xương.
Cập nhật lúc: 2024-09-21 20:38:32
Lượt xem: 48
Thái Phán Lan tiến vào đúng lúc nhìn thấy cô không ngừng lắc đầu, vừa lắc đầu vừa dùng ánh mắt nhớ nhung không rời mà nhìn màn hình TV.
Hơi kỳ quái đấy.
Thái Phán Lan: ... ? ? ?
Tình huống gì vậy?
"Em gái Túc, em cũng đang xem bộ phim này à, ồ, con ngựa hoang này thật sự rất đẹp trai. Ngõ nhỏ của chúng ta từ một cô gái nhỏ tuổi thiếu niên, cho đến một cụ bà bảy mươi tuổi, đều nói anh ta thật dễ nhìn, nếu con muỗi mẹ biết nói, cũng phải khen hắn vài câu.”
Túc Miểu hoàn hồn, nghĩ đến động tác vừa rồi giống như một kẻ đần vậy, cô xấu hổ đến mức muốn tự đào hố chôn mình.
Cô nhẹ nhàng mà mấp máy miệng: "Ân, đẹp mắt."
Chỉ là so với Hàn Lặc kém một chút.
Túc Miểu: "Chị Thái, chị tìm tôi có chuyện gì vậy?"
Thái Phán Lan tức giận mà liếc cô một cái, ngồi xuống bên cạnh Túc Miểu: "Cô còn nói sao, cô đã bao lâu không tới chỗ tôi rồi hả? Người ta cũng đã đem bức vẽ tới cửa vài ngày rồi, cô không lộ diện, tôi không thể tìm tới tận cửa sao?"
"Cân nhắc thế nào rồi, đến cùng có nhận cái đơn này không?"
Cô ấy không nhắc tới, Túc Miểu thật sự đã quên mất chuyện này.
Thấy cô sợ run, Thái Phán Lan cho rằng cô bảo thủ, vẫn chưa qua được cửa tâm lý, liền khuyên nhủ: “Cô ngại ngùng nên không thể bắt đầu thêu được à? Thực ra thì chẳng có gì đâu. Những người Hông Kông đã chiếu khá nhiều về loại nghệ thuật này, người ta cũng thoải mái trưng bày bên ngoài cho mọi người xem. Các cô ấy cam tâm tình nguyện cởi bỏ, những gì các cô ấy có cô không phải là không có, cô nhìn cô xem, n.g.ự.c này, eo và bờ m.ô.n.g này…Còn đẹp mắt hơn các cô ấy nhiều, mỗi ngày khi cô tắm không phải đều đã thấy sao?”
Túc Miểu nghe thấy mà nghẹn họng nhìn trân trối.
Ánh mắt cô ấy đảo qua cô, cô nhanh chóng túm lấy chiếc chăn nhỏ bên cạnh để che trước ngực, vẻ mặt đỏ bừng nói: "Chị Thái, chị đang nói cái gì vậy? Đừng nhìn tôi nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-thanh-my-nhan-xinh-dep-nhung-ngoc-nghech/chuong-96-noi-loan-tu-trong-xuong.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Thật kỳ lạ đấy.
Túc Miểu trầm ngâm một hơi, mới chậm rãi mở miệng: "Tôi không phải là sợ cái này, mà là nguyên nhân khác."
Thái Phán Lan "ah" thoáng một phát, "Được được được, tôi không nhìn. Vậy cô nói một chút, đến cùng cô đang nghĩ gì? Sợ cái gì vậy?"
"Ngày đó tôi nói cân nhắc là rất nghiêm túc, không phải trả lời qua loa với chị. Trở về tôi đã cố gắng tìm tài liệu người kia... Người thể hiện nghệ thuật về tranh chân dung." Túc Miểu bất đắc dĩ mà lắc đầu, nhún vai nói: "Không có, không có cái gì."
Thái Phán Lan không hiểu rõ ý của cô: "Không có thì không có, cái này cùng chuyện chúng ta muốn làm có quan hệ gì sao? Chuyện đó là chuyện riêng tư, khẳng định sẽ không có ai lấy ra."
Túc Miểu nhìn cô ấy một cái, nhíu mày: "Có quan hệ, quan hệ rất lớn! Điều này có nghĩa là công chúng nói chung cũng giống như chúng ta, căn bản không biết về nghệ thuật khoả thân. Chị Thái, bên ngoài gần đây loạn lắm, chị nói vạn nhất ai báo cáo tôi làm chuyện dâm uế sắc tình, tôi đi đâu mà khóc đây? Cái thêu phẩm kia đến lúc đó chính là bằng chứng không thể chối cãi rồi."
Mắt Thái Phán Lan trừng lớn, nghĩ thầm thật oan: "Việc này chỉ có cô biết, tôi biết, cô còn sợ tôi đi báo cáo cô sao?"
Túc Miểu: "Chị đã quên vị khách bên kia rồi, cô ấy là người Hồng Kông, tôi đoán bọn hắn từ ngàn dặm xa xôi đến An Nam làm kinh doanh đầu tư đấy, đơn vị nhà nước đều phải đối với bọn họ khách khí a? Cô ấy làm việc này bị người ta biết, cô ấy có thể lấy lý do làm nghệ thuật để giải vây, người ta chính sự xong xuôi, vỗ m.ô.n.g quay trở lại Hồng Kông rồi. Chúng ta lại ở An Nam sống cả đời, bị người ta biết làm việc này, còn không hỏng bét sao."
Nếu hoàn cảnh cho phép, người ta chấp nhận rằng khỏa thân là nghệ thuật.
Đối mặt với mấy vạn tiền, lễ nghi được học từ nhỏ còn được tính là cái gì? Cô có thể giả bộ như chưa từng được học qua.
Cô không phải là một người không linh hoạt.
Học lễ nghi, học cầm kỳ thư họa, học nữ công, tất cả chỉ là để tăng thêm thẻ đánh bạc trong cuộc hôn nhân. Cô chưa bao giờ cảm thấy phụ nữ phải sống như vậy, thậm chí không nghĩ rằng phụ nữ phải tuân theo các quy tắc cũ.
Nếu không, cô cũng sẽ không sinh ra tư tưởng gặp gỡ nhiều người đàn ông rồi mới lựa chọn người làm chồng mình như vậy, chỉ là không nghĩ tới kế hoạch còn chưa bắt đầu, trên đường đã nhảy ra một Trình Giảo Kim. Hết lần này tới lần khác, cô đối với tên Trình Giảo Kim này cũng có vài phần thoả mãn, thế cho nên kế hoạch liền c.h.ế.t từ trong trứng nước.
Về bản chất, Túc Miểu có một khía cạnh nổi loạn từ trong xương.
Chỉ là sự phản nghịch của cô không phải là liều lĩnh không biết điểm dừng, mà là xem xét tình hình và nổi loạn trong ranh giới an toàn.
Thái Phán Lan từ lời của cô tưởng tượng ra, cũng hiểu được là có đạo lý, nhưng dù sao một số tiền lớn đã đưa đến bên miệng vẫn không thể ăn, cũng khiến chị ta nhịn không được trong lòng vẫn mang tâm lý may mắn: "Không thể nào, nghiêm trọng như vậy sao? Cái kia, cái kia... Vị khách kia muốn gì vậy."