Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 108
Cập nhật lúc: 2024-09-21 19:33:50
Lượt xem: 140
Nghe thấy Kỷ sư phụ mua nhà ở cho con gái, trong lòng Diệp Trường Vinh không khác gì xảy ra động đất cấp 10, sập đổ triệt để, tâm trạng của ông khó hình dung được.
Đợi khi ông thực sự nhìn thấy sổ đỏ do Diệp Hoan đưa cho ông xem, tư vị trong lòng: Kỷ sư phụ đối với con gái tốt thật, thế mà lại nỡ chuẩn bị nhà cho con gái. Nghĩ kỹ lại, người làm ba như ông, đúng ra là một người ba nuôi, sau này cùng lắm cho con gái học đại học, còn không định mua nhà cho con gái.
Mấy năm qua, Diệp Trường Vinh ít nhiều hiểu được Kỷ đạo trưởng, biết ông ấy tặng nhà, cho dù mình từ chối, ông ấy cũng sẽ không lấy lại, chỉ có thể đợi Kỷ đạo trưởng quay lại bày tỏ cảm ơn trước mặt ông ấy.
Kỷ đạo trưởng đối tốt với Diệp Hoan, tương đương gián tiếp giúp Diệp Trường Vinh, giảm nhẹ gánh nặng cho ông.
Trước đây Diệp Trường Vinh nghĩ chỉ cần con gái đỗ vào một trường đại học tốt, được sắp xếp một công việc tốt, dĩ nhiên đơn vị sẽ cấp nhà cho ở. Nhưng nhìn từ thay đổi trong mấy năm qua, ngày càng nhiều doanh nghiệp nhà nước đóng cửa, công nhân lần lượt mất việc, chỉ sợ sau này rất nhiều người không giữ được công việc ổn định, đơn vị đều đóng cửa, dĩ nhiên nhà càng đừng nên nghĩ tới.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nên sau này nếu tốt nghiệp đại học xong không được sắp xếp tới đơn vị tốt, quả thật mình phải cân nhắc mua nhà, nếu không sau này các con kết hôn sẽ sống ở đâu, dù sao thì tiểu viện này không thể ở hết được. Hơn nữa sau này có thể các con sẽ đi làm ở thành phố, xem ra phải nghĩ cách chuẩn bị nhà ở thành phố cho chúng mới được. Vẫn là Kỷ sư phụ có mắt nhìn, thế mà đã sớm chuẩn bị nhà cho Hoan Hoan, sau này không sợ đi làm ở thành phố không có chỗ ở nữa…
Diệp Trường Vinh nhìn sổ đỏ, không khỏi suy nghĩ sâu xa. Với chút tiền tích lũy của ông và vợ, có lẽ không đủ mua nhà ở thành phố, may mà trong tay có vàng bạc do các con đào được, hay là đổi thành tiền mua nhà? Nhưng mua nhà là chuyện lớn, phải hỏi anh Kỷ trước rồi quyết định.
Qua một lúc, Diệp Trường Vinh nói với con gái: “Hoan Hoan, nếu sư phụ con đã cho con thì con cứ nhận đi. Kỷ sư phụ đối xử với con tốt như vậy, sau này con phải hiếu thuận với ông ấy, tới phụng dưỡng ông ấy…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-108.html.]
Diệp Trường Vinh hậu tri hậu giác hỏi một câu: “Hoan Hoan, chuyện lớn như vậy, sao con không nói với ba sớm?”
Diệp Hoan: “Lúc sư phụ mới đi, tâm trạng của con không tốt nên quên mất.”
Được thôi, con gái vẫn là một đứa trẻ mười một mười hai tuổi, không thể trông mong cô xử lý ổn thỏa chu toàn như người lớn được. Diệp Trường Vinh nghĩ ngợi rồi nói: “Nếu đã có nhà ở, vậy thì càng tốt, nếu các con nghỉ không về được, có thể ở nhà sư phụ con mua cho, đừng đến làm phiền nhà chú Kỷ.”
Liên quan tới chuyện ba đứa nhỏ vào thành phố học, Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa bàn bạc rồi quyết định, định bình thường cho ba đứa ở trường, nếu nghỉ có thể về nhà, nếu thực sự không về được, chỉ có thể phiền nhà họ Kỷ chăm sóc.
Nhưng Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa không phải người thích chiếm hời, quyết định không có quan hệ thân thích với nhà họ Kỷ, càng ngại làm phiền người ta, cho nên Kỷ sư phụ cho nhà, Diệp Trường Vinh cảm thấy ông ấy đã giúp đỡ rất nhiều. Nếu ba đứa con không về được thì có thể ở căn nhà đã mua, dù sao chúng cũng biết nấu cơm, cùng lắm cho chúng ít tiền, để chúng tự mua đồ nấu ăn.
Nếu như thế, chỉ cần Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa dành thời gian đi thăm các con, cho chúng tiền sinh hoạt là được. Đương nhiên, như thế họ đã hưởng ké của Kỷ sư phụ, sau này phải đối xử tốt hơn với Kỷ sư phụ mới được, Diệp Trường Vinh khắc ghi trong lòng, định lúc đưa các con vào thành phố học, hỏi thử tình hình học nghỉ trong thành phố, nếu không được thì sắm nhà cho các con, đỡ cho đến không có chỗ nghỉ ngơi.
Tóm lại, Diệp Trường Vinh cảm thấy Kỷ sư phụ cho con gái nhà, không phải là của Kỷ sư phụ, chính là của con gái, dù sao cũng không phải của mình, chi bằng tự mua nhà ở thoải mái hơn. Ông đã có suy nghĩ mua nhà.
Buổi tối, Lý Vệ Hoa lẩm bẩm với chồng: “Hoan Hoan bái một sư phụ này, đúng là hời to, sau này chúng ta không cần chuẩn bị sính lễ cho nó, chỉ riêng đồ sư phụ nó cho đã đủ rồi.”
Nói thật, thấy Diệp Hoan nhận được nhà do sư phụ tặng, ngoài vui ra, Lý Vệ Hoa khó trách sẽ nghĩ nhiều, nếu là sư phụ của các con trai thì tốt biết mấy, như thế người được lợi là con trai rồi.