Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 213

Cập nhật lúc: 2024-09-22 19:19:30
Lượt xem: 106

Diệp Hoan nói chuyện phiền phức do điện thoại di động mang lại với Lục Vân Triết, ông ấy nói: “Cuộc sống đại học chính là xã hội thu nhỏ, đừng sợ phiền, con cứ coi như là cuộc sống tôi luyện. Thực ra mối quan hệ thời sinh viên khá đơn thuần, đợi sau này đi vào xã hội con sẽ biết, rất nhiều chuyện còn phức tạp hơn con tưởng tượng, ví dụ…”

Sau khi hai ba con có điện thoại di động, liên lạc tiện hơn, không phải Lục Vân Triết muốn bù đắp cho con gái sao, có việc hay không đều muốn dẫn Diệp Hoan lên phố lớn ngõ nhỏ ăn đồ ăn ngon, tiếp xúc nhiều hơn, bù đắp lại tiếc nuối tích lũy nhiều năm.

Sau lập thu hằng năm, người Bắc Kinh có cách nói “muốn ăn thu, có bạo đỗ”. Hôm nay Lục Vân Triết bèn đưa Diệp Hoan tới một quán vô cùng nổi tiếng mà ông ấy biết ăn bạo đỗ.

Sau khi làm giáo sư đại học, vòng giao thiệp của Lục Vân Triết không quá rộng, ngược lại quen không ít bạn trong giới đồ cổ. Diệp Hoan tới thủ đô không lâu, ngoài bạn học mới quen, người biết cô không nhiều. Cho nên hai ba con ra ngoài ăn cơm, cơ hội gặp phải người quen không nhiều lắm.

Nhưng cũng không thể nói không gặp được người quen lần nào. Thi thoảng trùng hợp, còn sẽ gặp được người không muốn gặp nhất.

Đối với Lục Vân Triết mà nói, Thượng Tinh khá dây dưa là người ông ấy không muốn gặp nhất, nhưng chiều nay lại gặp được vào giờ ăn cơm.

“Giáo sư Lục, thật trùng hợp, anh cũng tới đây ăn cơm à?” Lúc đầu Thượng Tinh nhìn thấy Lục Vân Triết thì vô cùng vui, trên mặt lộ ra nụ cười rạng rỡ.

Nhưng khi Thượng Tinh nhìn thấy một cô gái xinh đẹp theo phía sau Lục Vân Triết, còn là cô gái bà ta gặp ở nhà Lục Vân Triết lần trước, trong lòng không vui nữa, nụ cười trên mặt lập tức thu liễm: “Giáo sư Lục, cô ta là ai, vì sao lần nào tôi cũng thấy hai người đi chung.”

Lục Vân Triết sợ con gái hiểu lầm ông ấy muốn tìm “mùa xuân thứ hai”, vội vàng không nể nang nói: “Thượng Tinh, hai chúng ta không thân, tôi không cần giải thích với cô.”

Thượng Tinh nghe ông ấy nói vậy, lập tức ướt mắt, nước mắt suýt chút chảy ra, bà ta còn muốn nói gì, bị người bạn cùng đi ăn cơm kéo lại, kéo bà ta sang một bên ngồi.

Lục Vân Triết vốn không để tâm Thượng Tinh, ông ấy dẫn Diệp Hoan đặt một phòng bao ngồi xuống, sợ lại gặp phải người quen khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-213.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Đợi Lục Vân Triết và cô gái đó biến mất, bạn của Thượng Tinh mới hỏi bà ta: “Người vừa nãy chính là giáo sư Lục mà cậu theo đuổi mấy năm cũng không được?”

“Ừm, cậu nói anh ấy không thích tôi có phải là thích cô gái trẻ không?”

Người bạn trợn mắt nói: “May mà cậu không nói lời này trước mặt giáo sư Lục, nếu không chắc chắn người ta sẽ mắng cậu một trận. Cậu cũng không phải bạn gái người ta, còn có thể quản người ta thích ai? Nhưng với ánh mắt của tôi, cô gái đó không có tình cảm nam nữ với giáo sư Lục, đoán chừng là sinh viên của giáo sư Lục, cùng nhau ra ngoài ăn bữa cơm.”

Đầu óc Thượng Tinh giống như bị dán lại, bà ta đỏ mắt hỏi: “Vậy nếu Lục Vân Triết thích cô gái đó thì sao?”

Người bạn tiếp tục khuyên bà ta: “Cậu đừng suy nghĩ lung tung, tôi thấy có lẽ cô gái kia là sinh viên của thầy ấy, giáo sư đại học bọn họ không phải thích nhận đệ tử sao, có lẽ cô gái đó học giỏi, mới được giáo sư Lục để mắt tới. Hơn nữa, Lục Vân Triết người ta là giáo sư đại học của trường đại học nổi tiếng, có lẽ rất chú trọng danh tiếng, đâu có việc dây dưa với sinh viên nữ, vậy không phải là hỏng danh tiếng sao? Tôi thấy thầy ấy không giống người không biết tốt xấu, trừ phi thầy ấy không muốn làm giáo sư nữa…”

“Được rồi, được rồi, mau ăn cơm, tôi đói rồi. Không phải cậu thân với em dâu của giáo sư Lục sao, hay là ăn xong cậu hỏi cô ta thử?”

“Lần trước tôi thấy Lục Vân Triết gặp mặt nữ sinh này, đã từng hỏi Thục Mẫn. Nhưng Thục Mẫn nói anh cả cô ta tuyệt đối không thể dây dưa với sinh viên nữ. Vậy sao họ cứ gặp mặt mãi, còn cùng nhau ăn cơm, trông như tình cảm rất tốt?”

Người bạn nói: “Tình cảm ngoài tình cảm nam nữ, còn có rất nhiều loại, ví dụ tình thầy trò, ân tình, cũng chưa chắc họ là tình nhân, rốt cuộc cậu có ăn không, nếu cậu cảm thấy khó chịu, chi bằng chúng ta đổi chỗ khác ăn cơm.”

Người bạn này vô cùng thân với Thượng Tinh, cực kỳ hiểu bà ta, mới khuyên giải như thế.

Thượng Tinh cắn môi, nhìn phòng bao mà Lục Vân Triết bọn họ ăn cơm nói: “Ăn ở đây đi.”

Người bạn nhìn thấy dáng vẻ ngốc đó của bà ta, không nhịn được khuyên: “Tôi thấy cậu là bị giáo sư Lục mê hoặc rồi, không chịu từ bỏ đúng không. Tôi cảm thấy, nếu cậu đã tốn mấy năm cũng không lay chuyển được giáo sư Lục, có thể thấy thầy ấy thật sự không thích cậu. Hay là cậu buông bỏ thầy ấy, thử tìm người khác yêu đương? Trên đời này nhiều đàn ông, lẽ nào ngoài giáo sư Lục, cậu còn tìm được người đàn ông thích hợp hơn.”

Loading...