Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 282
Cập nhật lúc: 2024-09-22 23:10:11
Lượt xem: 121
Diệp Hoan nói: “Vâng, chỉ có sư huynh nhận chủ với Không Gian La Bàn mới có thể hoàn toàn giải quyết chuyện sát khí nhập thể.”
Nhiễm Hàn giao sổ tay sử dụng không gian cho sư muội, cho cô chọn: “Sư muội, lựa chọn loại khế ước lời thề nào cũng được, nếu hai loại khiến em an tâm hơn, anh đều đồng ý, quyền quyết định ở em.”
Anh không nhịn được dặn dò: “Sư muội, chuyện không gian quá đỗi thần kỳ, sau này đừng tin tưởng người khác, nói cho người khác biết như vậy. Chúng ta là sư huynh muội, anh sẽ không có ý xấu với em, không có nghĩa người khác không có. Em quên chuyện Hình Hải rồi?”
Theo Nhiễm Hàn, sư muội là một cô gái mềm lòng, không nỡ sư huynh bị đày đọa, thà tiết lộ bảo vật cũng phải cứu anh. Xem ra anh nợ sư muội, cả đời này cũng không trả hết. Cho nên bất luận là lời thề nào, Nhiễm Hàn đều có thể đồng ý, chỉ cần không gây hại tới sư muội là được.
“Sư huynh, em cũng không ngống, sao lại nói cho người khác biết? Ngay cả ba mẹ em cũng chưa từng nói, cũng chưa từng nói với sư phụ. Chỉ cho công pháp truyền thừa của không gian cho mọi người…Không phải em sợ anh xảy ra chuyện nên mới cứu anh sao? Nếu không em còn đang chần chừ đấy.”
Nhưng Nhiễm Hàn biết sư muội vô cùng tin tưởng anh, mới làm hết tất cả cho anh. Điều này khiến trong lòng Nhiễm Hàn chảy qua một dòng ấm áp, vừa ấm vừa bỏng. Loại cảm giác tới đột ngột này khiến Nhiễm Hàn không biết làm sao, còn tưởng tìm mình có vấn đề.
Diệp Hoan nhìn hai loại khế ước lần nữa, nghĩ cô và sư huynh lại không nảy sinh tình cảm, chắc chắn lựa chọn loại thứ hai. Dù sao chỉ cần không thể gây hại cho nhau là được, còn sau này cô và sư huynh có tìm bạn đời cho mình không, chuyện sau này sau này tính.
Thế nhưng Nhiễm Hàn nghĩ nhiều, anh cảm thấy bảo vật Không Gian La Bàn này đã ràng buộc anh và sư muội với nhau, điều này đối với anh là chuyện tốt, đối với sư muội có lẽ là phiền phức. Tuy Nhiễm Hàn chưa từng suy nghĩ chuyện kết hôn sinh con, cũng biết qua mấy năm nữa, có thể sư muội sẽ xuất giá.
Nếu sư muội xuất giá, anh phải tránh hiềm nghi, không tiện dùng chung một không gian với sư muội.
*
Thế là Nhiễm Hàn hỏi: “Sư muội, nếu Không Gian La Bàn đã trị khỏi thân thể của anh, còn có thể giải trừ ràng buộc không, nếu sư muội không yên tâm, có thể xóa phần ký ức này của anh.”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-282.html.]
Nhiễm Hàn cho rằng Không Gian La Bàn là bảo vật gia truyền của sư muội, đó chính là vật phẩm cá nhân của riêng sư muội, không cần phải cho anh. Nếu Không Gian La Bàn đã trị khỏi cho anh, anh không cần phải chiếm mối hời này. Nếu có thể giải trừ ràng buộc, xóa ký ức của anh, đối với sư muội mà nói sẽ tốt hơn.
Diệp Hoan nghe sư huynh nói xong, buông xuống sự chần chừ và lo lắng trước đây, cười nói: “Sư huynh, Không Gian La Bàn chỉ tạm thời trị khỏi thân thể của anh, anh đã quên anh là sát thể trời sinh sao, sau này cơ thể vẫn sẽ tiếp tục sản sinh sát khí, chỉ có Không Gian La Bàn có thể tùy thời hấp thu sát khí sản sinh trên người anh, giúp anh tiếp tục giữ trạng thái khỏe mạnh. Nếu gỡ bỏ ràng buộc, không biết khi nào, có lẽ anh còn sẽ xảy ra tình huống nguy hiểm như hôm nay…”
Người với người khác nhau, không phải tất cả mọi người đều giống Hình Hải, bởi vì dòm ngó bảo vật gia truyền của người khác mà gây hại cho họ. Có lẽ sư huynh không phải người như thế. Hơn nữa bây giờ đã để sư huynh nhận chủ, có lo lắng thêm cũng vô dụng, cùng lắm thì cược một lần, cược nhân phẩm sư huynh tốt; hơn nữa Diệp Hoan tin khế ước lời thề của không gian. Nếu không gian đã nhắc tới, chắc chắn hữu dụng, có thể ràng buộc hành vi của sư huynh.
Diệp Hoan là người rộng lượng, nghĩ như vậy, kỳ thật chuyện không phức tạp như thế, nên thế nào thì thế ấy.
Diệp Hoan tiếp tục nói: “Sư huynh, để cơ thể của anh luôn khỏe mạnh, chúng ta nên tiến hành khế ước lời thề đi.”
Nhiễm Hàn cười khổ nói: “Xem ra anh phải chiếm tiện nghi của sư muội rồi. Nếu đã như vậy thì anh ký khế ước lời thề. Sau này nếu sư muội cảm thấy bất tiện, có thể tùy thời giải trừ trạng thái nhận chủ của anh.”
Diệp Hoan: Chiếm tiện nghi? Sư huynh nói vậy nghe có nghĩa khác.
Sau đó Diệp Hoan lấy sách khế ước không gian ra, để sư huynh ký loại khế ước thứ hai, có thể không gây hại cho nhau, cùng sử dụng không gian.
Ký khế ước xong, bởi vì Diệp Hoan lo lắng người bên ngoài sẽ lo lắng, cuối cùng sẽ gọi điện thoại cho hai vị sư phụ. Cho nên họ nên ra ngoài sớm một chút.
Diệp Hoan: “Sư huynh, chúng ta quay lại trước. Đánh tiếng với Nguyên tiền bối và Liễu Nguyên sư huynh rồi vào thăm dò nơi này.”
“Em nói đúng, vậy ra ngoài trước một chuyến.” Nhiệm vụ của Nhiễm Hàn chính là thăm dò nơi này, chưa hoàn thành nhiệm vụ chắc chắn không thể quay về.