Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 294
Cập nhật lúc: 2024-09-23 06:10:28
Lượt xem: 119
Diệp Hoan vội vàng hỏi: “Ông nội như thế nào? Ông có mang bùa bình an không, cơ thể không sao chứ?” Tuy thời gian ở bên ông nội không dài nhưng Diệp Hoan vẫn lo lắng cơ thể ông cụ không chịu nổi, người già xương giòn, hi vọng tốt nhất ông cụ mang theo bùa bình an.
Lục Vân Triết nói với con gái: “Con không cần lo lắng, nghe bà nội con nói luôn mang theo. Bà nội con nói cơ thể ông con không có vấn đề gì quá lớn, bị đụng xong còn có thể đứng lên đi. Chỉ là bà nội con không yên tâm, nằng nặc bắt ông cụ tới bệnh viện kiểm tra. Vừa hay chú hai con ở nhà, đưa họ đến bệnh viện rồi, còn gọi điện thoại cho ba, ba đoán lần này ông nội con không sao, chắc chắn là do bùa bình an con tặng.”
Nghe thấy ba không bị thương, Lục Vân Triết mới không gấp gáp tới bệnh viện xem, muốn dẫn vợ con đi cùng, dù sao thì người già tới bệnh viện khám bệnh, con cháu đều nên đi thăm.
“Ba, có lẽ bùa bình an có tác dụng. Ông nội ở bệnh viện nào? Con tới ngay, chúng ta gặp mặt ở bệnh viện, ai tới trước thì đợi người kia một lúc.”
Diệp Hoan hẹn ba xong, lại nói chuyện này với sư huynh.
Nhiễm Hàn lập tức nói: “Anh đưa em đi.”
Diệp Hoan trực tiếp tặng vé xem phim đã mua cho một cô gái hiền hòa, không định quay lại tiếp tục xem phim. Chiều nay không có thời gian. Cô bảo sư huynh đi cùng. Dù sao thì sư huynh từng gặp mặt người nhà, dẫn anh tới cũng chưa chắc có người thân nào cảm thấy kỳ quái. Dù sao thì họ đã sớm nghe nói về sư huynh rồi.
*
Nhiễm Hàn đưa sư muội tới cổng bệnh viện, vừa hay nhận được điện thoại, có nhiệm vụ.
“Sư huynh, anh có việc thì đi trước đi.”
Nhiễm Hàn: “Sư muội, xin lỗi, vậy hôm khác anh tới thăm ông cụ Lục.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp Hoan và ba mẹ gặp mặt ở cổng bệnh viện, sau đó Lục Vân Triết trực tiếp dẫn vợ con đến phòng khám khoa nội tìm ba mẹ, bởi vì trước đây ông cũng đưa ba tới bệnh viện này khám bệnh, quen đường quen lối biết đi đâu tìm người.
Tới lầu ba, Lục Vân Triết vừa hay nhìn thấy em hai dẫn ba mẹ đi về hướng cầu thang, ông ấy vội đi lên hỏi: “Ba như thế nào, không sao chứ?”
Lục Vân Thanh cười đáp: “Vừa khám cho ba chúng ta xong, không có việc gì, chỉ là bị kinh hãi chút thôi.”
Lục Vân Triết truy hỏi: “Rốt cuộc là sao, sao ba chúng ta lại bị xe đụng ngã?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-294.html.]
Ba Lục tiếp lời, tự giải thích: “Sáng nay lúc ba về nhà, đi tới đầu ngõ, bị một chiếc xe máy rẽ cua gấp quẹt trúng. May mà không có việc gì lớn, nếu không mớ xương già này của ba không tránh khỏi dày vò.”
Mỗi ngày ba Lục có sở thích dạo phố đánh cờ, ai biết hôm nay xui xẻo, lại gặp phải chuyện này.
“Ba, không bắt được người đụng ba sao?”
“Người lái xe máy là một cậu nhóc, đoán chừng sợ chịu trách nhiệm, nhân lúc ba không chú ý chuồn rồi.”
Mẹ Lục tức giận lải nhải: “Nếu để mẹ biết ai đụng ba con, nhất định phải dạy dỗ một trận mới được, quá vô đạo đức rồi…”
Lục Vân Triết sợ mẹ tức giận, khuyên bà cụ: “Mẹ, may mà ba không sao, mẹ đừng giận nữa.”
Diệp Hoan cũng khuyên: “Bà nội, bà đừng giận, vì loại người đó mà tức giận không đáng.” Nếu bắt được người, nên dạy dỗ một trận, nhưng không phải không bắt được sao, chỉ đành hời cho anh ta.
Sau khi về tới nhà cũ, Ba Lục kể lại chi tiết sự việc bị xe đụng cho người nhà nghe, sau đó nói: “Các con nói kỳ quái không, dựa theo lực đạo đó, chắc chắn ba không chỉ bị đụng ngã trên đất, có lẽ sẽ bị thương, nhưng ba lại không có việc gì.”
Mẹ Lục nhắc nhở ông cụ: “Ông quên rồi, không phải ông luôn đeo bùa bình an do con trai cho ông sao, có phải bùa bình an phát huy tác dụng rồi không?”
Ba Lục vội vàng lấy bùa bình an đeo trên cổ xuống, đưa cho Diệp Hoan xem: “Hoan Hoan, cháu xem cho ông, có phải bùa này phát huy tác dụng không?”
Diệp Hoan cười nói: “Ông, chắc chắn là bùa bình an phát huy tác dụng, để cháu xem trên tấm bùa này còn lại bao nhiêu phù lực.”
Diệp Hoan lấy bùa bình an từ trong túi ra xem, quả nhiên, phù lực bên trên lá bùa bình an này đã sắp dùng hết một nửa. Phù lực tiêu hao nhanh có liên quan tới sức khỏe của ông Lục. Sức khỏe của ông cụ có vấn đề, bình thường dùng phù lực uẩn dưỡng, dạo gần đây mới luôn không xuất hiện vấn đề.
Diệp Hoan xem xong nói: “Quả thật là bùa bình an đã cứu ông nội một mạng.”
Lục Vân Thanh bán tín bán nghi với việc bùa bình an có hiệu quả, ông ta hỏi: “Nhìn ra kiểu gì vậy?”
“Mọi người có thể so sánh với lá bùa bình an của bà nội, màu sắc của chu sa bên trên lá này đã nhạt đi rất nhiều, đợi phù lực bên trên tiêu tan hết, lá bùa này sẽ thành đồ bỏ, tới lúc đó sẽ tự động hóa thành tro, ông nội đổi lá bùa mới đeo là được.”
Diệp Hoan nói như vậy, mọi người đưa hai lá bùa tới so sánh, đã nhìn ra được khác biệt bên trong. Mặc kệ Lục Vân Thanh tin hay không, dù sao thì ba mẹ Lục đã sớm tin rồi. Đặc biệt là mẹ Lục, từ khi ba Lục đeo bùa đã không còn mấy triệu chứng váng đầu tức ngực, bà cụ đã tin rồi.