Trọng sinh, Tiểu thư họ Diệp đoán mệnh tương lai - Chương 48
Cập nhật lúc: 2024-09-19 12:00:04
Lượt xem: 141
Chó đen dùng ánh mắt ướt át nhìn cô, Diệp Hoan vô cùng thích chó, cô quên mình là hồn thể, muốn lập tức chạy tới ôm thần khuyển. Đáng tiếc tay của cô xuyên qua thân thể của thần khuyển, không ôm được nó.
Giọng nói non nớt của thần khuyển truyền vào trong tai Diệp Hoan: “Chủ nhân, cuối cùng chúng ta cũng gặp mặt rồi!”
Vui quá! Chủ nhân không ở trong không gian mỗi ngày, nó ở trong vỏ trứng rất nhàm chán, không ai nói chuyện với nó. Bây giờ cuối cùng nó cũng xuất vỏ, có thể bảo chủ nhân dẫn nó ra ngoài chơi.
Diệp Hoan vui vẻ cười nói: “Cuối cùng em cũng xuất vỏ rồi, hóa ra là một chú chó màu đen, rất đáng yêu, chị vô cùng thích.”
Chó đen xấu hổ, nó vùi đầu ăn vỏ trứng: “Chủ nhân, để em ăn vỏ trứng trước rồi nói.”
Diệp Hoan kinh ngạc: “Vỏ trứng còn có thể ăn?” Sẽ không gây trở ngại tiêu hóa chứ?
Chó đen vừa ăn vừa đáp: “Ừm, vỏ trứng ăn được, không khó ăn, em biết ăn vỏ trứng có thể nhận được năng lực mới.”
“Vậy em nhận được năng lực gì?”
“Hiện giờ em chỉ biết một loại, mũi cực kỳ linh, hễ là mùi em ngửi được, muốn nhớ đều có thể nhớ hết. Chỉ cần là mùi em nhớ, nếu bảo em tìm, em sẽ tìm ra mùi tương tự.” Chó đen sợ chủ nhân chê năng lực của nó ít, tiết lộ tiếp: “Đợi em lớn lên, sau này em còn sẽ thức tỉnh năng lực khác.”
Thực ra điều Diệp Hoan không biết là hoa văn thần bí trên vỏ trứng chính là phong ấn năng lực của chó đen. Bây giờ chó đen ăn vỏ trứng, sau này sẽ từ từ thức tỉnh năng lực khác.
Được thôi, mũi nhạy bén vốn chính là đặc tính của chó. Chó đen có năng lực này không quá hiếm lạ. Nhưng nó là bản update, nếu có thể nhớ được tất cả mùi muốn nhớ, thế này cũng đủ lợi hại rồi. Nếu chú cảnh sát có chó đen giúp đỡ phá án, tuyệt đối giống như được thần trợ giúp.
Chẳng phải nó là một con thần khuyển sao, tình huống chào đời khác thường, còn là đẻ trứng, không biết sau này sẽ thức tỉnh năng lực gì.
Thực ra Diệp Hoan hơi kỳ quái, rốt cuộc trứng này là do thiên nhiên hình thành hay là con thần khuyển nào đẻ ra. Diệp Hoan từng hỏi Đản Đản vấn đề này, đáng tiếc Đản Đản không biết.
Diệp Hoan vỗ đầu, đột nhiên nhớ tới cô còn chưa đặt tên cho chó đen.
“Đản Đản à, không đúng, bây giờ em không phải là một quả trứng nữa, chị không thể cứ gọi em là Đản Đản, cái tên này không uy phong lắm, em muốn tên gì đây?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-tieu-thu-ho-diep-doan-menh-tuong-lai/chuong-48.html.]
Vừa hay chó đen ăn hết vỏ trứng, nó ngẩng đầu đưa ra yêu cầu: “Chủ nhân, chị phải đặt cho em một cái tên uy phong, em muốn làm một con ch.ó siêu cấp lợi hại, sau này giúp chủ nhân làm rất nhiều chuyện.”
Diệp Hoan hơi sầu, tên uy phong, rốt cuộc tên gì đây?
Tướng Quân? Cảm thấy vẫn chưa đủ uy phong, Diệp Hoan đột nhiên lanh trí, thốt lên: “Hay là gọi em là Chiến Thần đi! Đánh đâu thắng đó, thần khuyển hành tẩu thiên hạ.”
“Chiến Thần, cái tên này đủ uy phong, em rất thích, cảm ơn chủ nhân.” Chó đen chạy đảo vòng quanh chân của Diệp Hoan.
Diệp Hoan hỏi: “Vậy chị có thể dẫn em ra ngoài không?”
“Có thể, có thể, em đã sớm muốn ra ngoài cùng chủ nhân rồi. Có phải bên ngoài rất vui không, hay là bây giờ chủ nhân đưa em ra ngoài đi?” Nó vội vã muốn ra ngoài rồi.
Tuy chó đen có chút ký ức truyền thừa nhưng thật sự không hiểu biết gì với bên ngoài.
“Đợi đã, chị ra ngoài xem thử có tiện không, đợi lát nữa đón em ra.” Diệp Hoan lập tức để hồn thể ra khỏi không gian, tiến vào cơ thể ở bên ngoài.
Diệp Hoan nhìn thấy các em trai còn chưa ngủ, cô khẽ ngồi dậy ra ngoài.
Lúc này Diệp Trường Vinh và Lý Vệ Hoa đã đi làm, chỉ có Kỷ đạo trưởng ở nhà.
Ông ấy nhìn thấy Diệp Hoan liền nói: “Dậy rồi à, dậy rồi thì tới học tri thức tướng học với ta.”
Giờ này người nên đi làm đã đi làm, người ngủ vẫn chưa dậy, chính là thời cơ tốt để dạy cho Diệp Hoan học tri thức tướng học.
“Con biết rồi, sư phụ, tới ngay ạ.” Diệp Hoan vội vàng đi rửa mặt, lại đi vệ sinh, thuận tiện lén vào không gian nói với thần khuyển Chiến Thần: “Chị đã bái một sư phụ, sắp phải lên lớp rồi, chốc nữa học xong sẽ đón em ra.”
Chiến Thần vừa nghe chủ nhân nói vậy, lập tức ủ rũ, nó nằm sấp xuống ở đó nói: “Được thôi, chủ nhân phải mau quay về đó.”
Đợi Diệp Hoan ra khỏi không gian, lại ra khỏi nhà vệ sinh, lúc đi rửa tay bỗng nhiên nhớ tới vấn đề, Chiến Thần đã xuất vỏ, sau này có phải cũng cần ăn không? Nhưng cho nó ăn gì, ăn thịt, ăn xương giống như chó bình thường?
Vân Mộng Hạ Vũ
Chốc nữa nhất định phải nhớ hỏi rõ, sớm chuẩn bị thức ăn cho nó. Diệp Hoan nhớ tới cô chưa có tiền, điều kiện trong nhà bình thường, chắc chắn không cung cấp nổi xương và thịt cho chó ăn, có phải nên nghĩ cách góp chút tiền tiêu vặt không.