Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trọng Sinh Trở Lại, Cướp Lại Gia Tài - Chương 28

Cập nhật lúc: 2024-04-21 09:28:19
Lượt xem: 978

Hà Đại Cương cũng không từ chối, cùng Hà Loan Loan đi ra ngoài.

Trong thôn không có đèn, ban đêm trời tối đen như mực, hai người phải dùng đèn pin, đi đường cũng không dám đi nhanh.

Hà Đại Cương hỏi Hà Loan Loan muốn đi đâu.

Hà Loan Loan cười: “Không phải tâm tình mẹ chúng ta không tốt nên vừa đi ra ngoài đó sao? Em sợ bà ấy xảy ra chuyện, chúng ta đi theo đi.”

Nói thật, Hà Đại Cương cũng chẳng có nhiều tình cảm với Trần Thúy Hoa, trong mắt Trần Thúy Hoa chỉ có mỗi Linh Linh, cũng chẳng thèm quan tâm đến Hà Đại Cương.

Nhưng dù sao là mẹ mình, Hà Đại Cương cũng không nói gì.

Hai người cùng nhau tới nhà Hứa Thiết Ngưu ở thôn bên cạnh, tuy trong lòng Hà Đại Cương cảm thấy kỳ lạ nhưng vẫn không nói gì.

Sau khi Trần Thúy Hoa rời khỏi nhà cũng không trực tiếp tới nhà Hứa Thiết Ngưu, bà ta về nhà mẹ đẻ một chuyến, chào hỏi Miêu Hồng rồi mới tới nhà Hứa Thiết Ngưu.

Mấy lần bà ta và Hứa Thiết Ngưu gặp mặt đều dùng phương thức này.

Như vậy nếu lỡ bị bắt được thì Miêu Hồng cũng có thể giúp bà ta chứng minh bà ta không có đi tìm Hứa Thiết Ngưu.

Cũng vì chuyện này mà Miêu Hồng mới có thể tống tiền bà ta nhiều như vậy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-tro-lai-cuop-lai-gia-tai/chuong-28.html.]

Đã một quãng thời gian Hứa Thiết Ngưu không gặp được Trần Thúy Hoa, hai người hẹn nhau tới một kho hàng bỏ hoang trong thôn Hứa Thiết Ngưu, vừa thấy mặt đã lao vào ôm ấp.

“Thúy Hoa, sao bây giờ em mới tới tìm anh? Không phải sợ bị cái tên bất lực Hà Thủ Phúc kia phát hiện đó chứ? Em có biết là anh nhớ em muốn chết rồi không.”

Hứa Thiết Ngưu vừa nói vừa sờ soạng bà ta.

Trần Thúy Hoa vừa oán trách vừa muốn đẩy ông ta ra, nhưng trong lòng lại thoải mái không chịu được, vẫn là đàn ông như Hứa Thiết Ngưu mới khiến người ta thích!

Bà ta không nhịn được mắng: “Anh không biết đó chứ, con nhỏ Hà Loan Loan c.h.ế.t tiệt kia gây rối, không biết dạo này nó bị làm sao mà chỗ nào cũng muốn đối nghịch với em! Em không quản được nó rồi, nó dám đòi lại tiền tiền lương gửi ở chỗ em, lại còn nhìn Linh Linh không vừa mắt! Nếu không phải tại nó thì Linh Linh sẽ không bị rắn cắn, cái tên nhu nhược Hà Thủ Phúc còn tát em một cái! Thiết Ngưu, những chuyện này coi như thôi đi, thế mà Hà Loan Loan lại đi tra chuyện của Đồng Đồng! Nó đã biết chuyện Hứa Đồng thế thân nó đi học, còn báo cho đồn công an và thầy giáo của nó, nếu thật sự tra được chuyện này thì không phải nửa đời sau của Đồng Đồng sẽ đi tong sao?”

Hứa Thiết Ngưu vốn dĩ đang say mê ngửi mùi vị đàn bà trên người Trần Thúy Hoa, vừa nghe được lời này đã lập tức trợn mắt: “Con mẹ nó! Dám động vào con gái của ông đây? Thúy Hoa, Đồng Đồng lên huyện thành có công việc tốt thì liên quan gì tới bọn họ?”

Trần Thúy Hoa cũng hùa theo mắng: “Bọn họ chính là thứ hạ tiện! Nhưng người ở đồn công an lại giúp đỡ bọn họ, Hà Loan Loan nói muốn chúng ta bồi thường cho nó một ngàn đồng! Còn muốn Hứa Đồng phải từ chức, xin lỗi, nếu không nó sẽ tới huyện thành tố giác Hứa Đồng!”

Hứa Thiết Ngưu cắn răng: “Con điếm nhỏ này lại còn học được cách lên mặt! Anh đã sớm nói rồi, giải quyết nó sớm đi mà em không nghe!”

Trong lòng Trần Thúy Hoa kêu lộp bộp, bà ta thật sự không dám làm chết người, nhưng lúc trước nếu không phải Hứa Thiết Ngưu đưa ra chủ ý cho Hà Tú Uyển đi đời nhà ma thì bây giờ trong tay bà ta sẽ không có một số tiền lớn như vậy, Linh Linh sẽ không có cuộc sống tốt đẹp như hiện tại.

“Anh Thiết Ngưu, em đã tính rồi, sắp đặt cho nó một cọc hôn nhân, mấy ngày nữa đối phương sẽ tới rước nó đi, chờ sau khi cưới chúng ta lại bỏ thuốc cho nó, đến lúc đó chắc chắn nó sẽ không có kết quả tốt! Nhưng chuyện quan trọng bây giờ là nó đã khiến đồn công an biết việc này, nếu chúng ta không bồi thường tiền thì nó sẽ đi kiện Hứa Đồng, khiến Hứa Đồng ngồi tù!”

Hứa Thiết Ngưu chỉ có một đứa con gái là Hứa Đồng, mắt thấy chuyện của con gái đã ra nông nỗi này, ông ta cũng không nghĩ được biện pháp nào tốt, chỉ có thể an ủi Trần Thúy Hoa trước: “Cái thứ đê tiện này! Vậy em bỏ tiền bồi thường cho nó trước đi, chờ tên đàn ông kia tới rước nó đi thì tiền của em sẽ trở về!”

Loading...