Trọng Sinh Trở Thành Thôn Phụ Xấu Xí - Chương 169
Cập nhật lúc: 2024-10-28 18:52:38
Lượt xem: 98
Đến cửa ra vào, khi đi lên bậc thang, Diệp Danh đột nhiên đứng không vững mà ngã vào anh hai nhà họ Khâu.
Anh hai Khâu bị đụng vào trên tường, thiếu chút nữa là ngất luôn.
Diệp Danh lại hướng về sau khẽ đảo, nện ở trên người anh cả Khâu.
Anh cả Khâu gia đầu bị hung hăng nện ở trên tường, thoáng cái đã ngất luôn.
Sau đó Diệp Danh nhanh chóng cùng hắn thay đổi vị trí, đem hắn đặt ở chính giữa.
Anh hai Khâu lúc này cũng từ trên tường bò lên.
Sắc trời đã đen kịt, hôm nay trời âm u, buổi tối cũng không trăng không sao, trong sân đèn cũng không mở ra, hắn có thể từ trong bóng tối thấy rõ ở đâu là phòng ở, đâu là đường cũng đã rất tốt rồi.
"Chậm, chậm một chút." Anh hai Khâu đỡ "Diệp Danh" nói ra.
Diệp Danh không lên tiếng.
Anh cũng cảm giác được "Diệp Danh" này thực say, toàn bộ thân thể đều đặt ở trên người anh.
Cũng may chỉ có vài bước đường.
Anh hai Khâu đẩy cửa ra, lảo đảo mà đem người kéo vào trong phòng.
Có "Người" hỗ trợ, tất nhiên rất thuận lợi.
Sương phòng bố trí rất đơn giản, kê một bộ bàn ghế và một chiếc giường ở phía xa dựa vào tường.
Vì phối hợp với phong cách căn nhà, giường là loại giường cất bước đơn giản, chính là bốn phía có khung, mang màn che, buông xuống sẽ thành một không gian nhỏ trên giường.
“Hai anh em” Khâu gia sờ soạng đem "Diệp Danh" đỡ đến bên giường, ném đi lên.
Bên ngoài đen kịt, trong phòng càng thêm tối, anh hai Khâu gia không thấy rõ trên giường có người hay không…Cái này rất tốt, như vậy lý do càng đầy đủ.
Hắn đem người quăng ra, cái gì cũng chưa nói, vịn "anh cả" bước nhanh đi ra ngoài rồi.
Ra cửa, hắn cũng không đi chỗ khác, mà là trực tiếp lôi kéo "anh cả" đi sang phòng bên cạnh, bò lên giường, ôm Diệp Hưng đi ngủ.
Diệp Hưng uống không nhiều lắm, phải phòng ngừa hắn nửa đêm tỉnh lại tìm Khâu Mai. Tuy loại khả năng này tính ra không lớn, nhưng cái gì cũng phải cân nhắc đến đúng không?
Diệp Danh cũng nằm ở trên giường.
Giờ này khắc này, anh không còn lý do vì người Khâu gia giải thích, mục đích của bọn hắn đã rõ rành rành.
Bọn hắn biết đến rất rõ ràng, gian phòng ngủ kia có ai, căn bản không phải đưa sai, chính là cố ý đấy.
Anh nằm ở đó chưa thức dậy, còn lại nửa sân đùa giỡn, phải xem người Khâu gia diễn như thế nào rồi, bất quá anh từ diễn viên chính biến thành người xem.
Về phần người bị anh đổi đi, sẽ diễn như thế nào, cái kia phải xem người Khâu gia đạo diễn như thế nào rồi.
...
Hai cô con dâu Khâu gia lề mà lề mề mà hỗ trợ thu thập cái bàn, Hoa Chiêu ngược lại có thời gian xem cuộc vui rồi.
Cô đưa tay đặt ở trên tường, tinh thần lực đi vào gian phòng của Khâu Mai.
Khâu Mai đang cởi đồ cho "Diệp Danh".
Tay có chút run, nhưng rất kiên định.
Chỉ chốc lát sau, "Diệp Danh" đã bị cởi đến không còn một mảnh.
Không cởi sạch sẽ hiểu lầm cũng không lớn ~
Cô ta còn ngồi xuống bôi đen, cài lại cúc áo đã cởi ra rồi xé toạc ra, tạo ảo giác như bị kéo.
"Chậc chậc chậc." Hoa Chiêu thấy líu lưỡi.
Thật sự là ngoan độc ah.
Về sau, Khâu Mai lại chui vào chăn nằm xuống, còn tỉ mỉ đem chăn mền trên người phân ra một nửa cho "Diệp Danh" đắp kín.
Hoa Chiêu đợi trong chốc lát, cho rằng đã xong. Khâu Mai đoán chừng cũng không có lá gan lớn như cô ( nguyên chủ ), dám cường bạo ah.
Đoán chừng cũng là không muốn.
Cô ta phải cho mình đường lui, vạn nhất Diệp Danh không thành, còn có Diệp Hưng đâu rồi, cho nên thân thể trong sạch rất quan trọng.
Hơn nữa cũng không phải tất cả đàn ông sai khi say rượu đều có năng lực ~
Đừng nói anh cả của Khâu Mai bị nện choáng luôn, hắn dù là không chóng mặt, say thành dạng này đoán chừng cũng không làm được cái gì.
Hoa Chiêu vừa muốn bắt tay bỏ chạy, đã nhìn thấy Khâu Mai động.
"Ồ?" Hoa Chiêu trừng lớn mắt, cô ta thật đúng là muốn làm đến cùng?
Khâu Mai xác thực đã làm, bất quá cũng không quá phận. Cô ta chỉ là đem "Diệp Danh" trở mình, sau đó đem tay của hắn đặt ở trên người mình.
Cô ta tựa ở trong n.g.ự.c "Diệp Danh" đợi cả buổi, thấy hắn không có phản ứng, đành phải buông tha.
Nếu quả thật có thể như Hoa Chiêu một đêm trúng thầu, cô ta sẽ không phải nghĩ đường lui, Diệp Danh nhất định sẽ có trách nhiệm với cô ta!
Đáng tiếc, "Diệp Danh" uống say rồi, không phối hợp.
"Làm gì đó? Còn chờ cái gì nữa? Đồ đạc đều thu dọn xong." Diệp Thư đẩy đẩy Hoa Chiêu.
"Ah, thu dọn xong à nha?" Hoa Chiêu quay đầu nhìn về phía phòng khách, hai cái bàn cũng đã sạch sẽ rồi, hiện tại chỉ đợi cô đến đưa khách nhân đi sương phòng rồi.
"Mọi người đi theo tôi." Hoa Chiêu bình tĩnh một chút biểu cảm cũng không lộ nói ra.
Cuộc sống thật sự là khắp nơi đều có kinh ngạc cùng vui mừng, ở chính trong nhà mình cũng có thể trông thấy một tuồng kịch kích thích như vậy, cô có chút kích động.
Bất quá, Diệp Danh thật ác độc ah!
Cô cho rằng biện pháp của anh cả, hoặc là để cho người Khâu gia tính kế thất bại, hoặc là nghĩ biện pháp để cho Diệp Hưng thay mình, chính mình tránh thoát một kiếp, không nghĩ tới vậy trực tiếp đem người ta cùng anh ruột đưa vào trong chăn….
Đến lúc đó ổ chăn xốc lên, đó là tình cảnh kích thích đến cỡ nào, cô cũng không dám nghĩ.
Da mặt mỏng đấy, đều không cần sống rồi!
Nhưng cô thấy mặt người Khâu gia da đều rất dày, sẽ không nghĩ quẩn đấy, bọn hắn chỉ là thẹn quá hoá giận.
Hoa Chiêu vừa nghĩ vừa mang người đi sương phòng ở hậu viện.
Nhiều người, sương phòng vẫn không đủ, dù là đủ, cũng không có nhiều giường như vậy.
Hoa Chiêu lại không có ý định mở nhà khách, nhà cô thân thích vốn ít, không có khả năng đem mỗi gian phòng đều bố trí giường, huống chi hậu viện có một nửa sương phòng bị cô đổi thành nhà ấm trồng hoa.
Trưởng bối Khâu gia đã an bài rơi xong, còn 2 người chị dâu.
Không đợi Hoa Chiêu nói chuyện, chị dâu cả của Khâu Mai đã nói: "Chúng tôi đến cùng em gái của chồng ở một phòng a, trong phòng có giường lớn, có thể cùng nằm xuống."
Lúc trước là các cô đưa Khâu Mai "Uống say" trở về phòng đấy, các cô biết rõ tình huống.
Hoa Chiêu ánh mắt lóe lóe, cười nói: "Vậy được rồi."
Cô nói xong trở về hành lang mở đèn.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong viện tử này kỳ thật còn nhiều đèn hơn so với trong phòng, chỉ có điều hôm nay không mở mà thôi.
Hiện tại ánh đèn mở lên, mùi hương cùng màu sắc cổ xưa làm sân nhỏ càng lộ ra mộng ảo hoa lệ.
Cũng chiếu ra biểu cảm quỷ dị của người Khâu gia.
Bất quá Hoa Chiêu coi như không phát hiện.
"Tất cả mọi người đi vào phòng mình nhìn xem, thiếu cái gì hiện tại nói cho tôi biết, tôi đi chuẩn bị." Hoa Chiêu đứng ở hành lang gấp khúc nói.
Người Khâu gia liếc nhau, lúc này mới phân tán ra.
Mấy người chú không rõ ràng cho lắm, chỉ nghĩ Hoa Chiêu chu đáo, lập tức đến gian phòng phân cho mình.
Ông bà nội cùng cha mẹ Khâu Mai lại đi chậm một chút.
Hai người chị dâu nắm tay, nhanh chóng bước đi, rất nhanh đã đến cửa gian phòng Khâu Mai ở.
Các cô thu thập một bàn đến 20 phút đồng hồ, thời gian dài như vậy đủ cho cô em gái của chồng đều đem chuyện làm tốt rồi.
Chỉ sợ "Có một số việc" chỉ xử lý một nửa.
Bất quá nếu như vậy, các cô hiện tại đi vào, cũng là vừa vặn.
Chị dâu cả của Khâu Mai đẩy cửa tiến vào, sau đó nhanh chóng kéo đèn bên tường.
Trên giường quả nhiên có một người đàn ông! Còn cởi bỏ hết, nửa người phía sau lưng, quay về phía các cô.
Thành công!
"Ah ~" Chị dâu cả của Khâu Mai lập tức một tiếng thét lên.
Thanh âm ngược lại không sắc nhọn, không ảnh hưởng đến hàng xóm, nhưng đủ cho người trong sân đều nghe thấy.
"Làm sao vậy, làm sao vậy?" Mẹ Khâu Mai lập tức chạy tới.
Trong những người này, tâm tình của bà ta là thấp thỏm không yên nhất.
Buổi tối hôm nay bà ta là ăn không ngon uống không tốt, cũng không dám nhiều lời, toàn bộ quá trình đều trầm mặc.
"Như thế nào lại có một người đàn ông trong phòng cô út? !" Chị dâu cả Khâu Mai đứng tại cửa chỉ vào bên trong hô.
"Cái gì?"
"Chuyện gì xảy ra?"
"Điều đó không có khả năng!"
Tất cả mọi người vây tới, đứng ở cửa ra vào, nhìn chằm chằm vào cái bả vai trần bên trong.
Nhưng trong phòng vẫn rất yên tĩnh, không có người lên tiếng.
Đều uống say mà ~~ nghe không được, cái gì cũng không biết ~
"Khá lắm Diệp Hưng, còn chưa có kết hôn mà đã dám…!" Chị dâu cả của Khâu Mai tức giận nói. Sau đó đẩy mẹ chồng.
Loại chuyện bắt gian này cô ta đi vào không thích hợp, đàn ông đi vào cũng không thích hợp, mẹ Khưu đi vào thì tốt nhất.
"Ah nha." Mẹ Khâu bị đẩy tiến gian phòng.
Đã như vậy, bà ta cũng không có cách nào rồi, chỉ có thể dựa theo những gì người Khâu gia thương lượng là tiến đến.
Bà ta vừa đi vừa mắng Diệp Hưng không hiểu quy củ, vài bước đến trước mặt " Diệp Hưng", thò tay đem hắn lật qua, muốn đem hắn đập tỉnh.
Kết quả bà ta liền thấy rõ mặt "Diệp Hưng".
"A ~" Mẹ Khâu trừng lớn mắt, ngắn ngủi mà kêu một tiếng liền hai mắt khẽ đảo, té xỉu.
Người Khâu gia ở sau lưng bà ta cảm thán, mẹ Khâu hành động lần này tăng vọt ah.
Mẹ Khâu ngã xuống, nhưng "Diệp Hưng" cũng bị lật qua nằm ngang, chăn mền trên người cũng bị túm xuống một ít.
Điều người Khâu gia thấy đầu tiên không phải là mặt "Diệp Hưng", mà là cánh tay hắn đặt ở trên người Khâu Mai.
Ân, không tệ, như vậy Diệp Danh liền không có lời nào để nói à nha?
"Diệp…!" Chị dâu cả Khâu Mai nhìn lại trên mặt người đàn ông, muốn hô tên của hắn, không phải Diệp Hưng, mà là Diệp Danh.
Kết quả là trông thấy nằm ở trên giường chính là người đàn ông nhà mình.
"Ah! !" Chị dâu cả Khâu Mai hét lên một tiếng, lần này là thực sự hoảng sợ: "Chuyện gì xảy ra? !"
Cô ta chạy tới vén chăn lên một cái, trên giường hai người đều trơn bóng. Cô ta nhẹ buông tay chăn,mền rơi xuống.
Cô ta cũng không phải muốn nhìn một chút…Cô ta thật ra là muốn tìm trên giường còn có Diệp Danh hay không. Kết quả không có.
"Ôi trời ơi!!" Hoa Chiêu che miệng, không lớn không nhỏ mà kinh ngạc hô lên.
Nhắc nhở bọn hắn ở đây còn có người ngoài, cô đều nhìn thấy ~
Nói xong cô còn vụng trộm giẫm Diệp Thư đang đứng bên cạnh một cước.
Diệp Thư lập tức không thể tin mà hét lên: "Hai người bọn họ như thế nào, như thế nào…! Cái này sao còn có thể kết hôn ah!" Giọng của cô ấy đều biến điệu rồi.
Kỳ thật trong lòng cô cũng rất run, anh cả thật ác độc…Hiện tại hoàn toàn là bản năng diễn xuất.
Người Khâu gia lập tức bừng tỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trong-sinh-tro-thanh-thon-phu-xau-xi/chuong-169.html.]
"Đây đều là hiểu lầm, hiểu lầm!" Cha Khâu Mai lập tức nói.
"Đúng, bọn họ là anh em, đều say thành như vậy, khẳng định cái gì cũng không làm! Nhất định là bị người ta đưa sai gian phòng! Cái này là hiểu lầm!" Cha Khâu Mai nói ra.
"Say? Cái gì đều không làm?" Hoa Chiêu nghi ngờ nói: "Cái kia quần áo là ai cởi vậy?"
"..."
"Không biết, nhất định là về sau người đưa bọn hắn tiến đến giúp kéo đấy!" Chị dâu cả Khâu Mai nói ra.
"Ah ~" Hoa Chiêu nói: "Lúc ấy anh cả tôi đã say đến bất tỉnh nhân sự rồi, cái kia chính là anh hai Khâu cởi cho bọn hắn thoát rồi…Hắn tại sao phải cởi quần áo hai người vậy?"
Nói như vậy sao lại tà ác hơn đâu này?
"Không đúng không đúng!" Chị dâu cả Khâu Mai gấp đến độ một trán đổ mồ hôi, nhưng lại không biết nói cái gì.
Chị dâu hai của Khâu Mai nói không nhiều lắm, người lại nhanh nhẹn hơn một ít, cô ta nói ra: "Quần áo Khâu Mai chúng tôi lúc đưa con bé vào cởi ra đấy, chúng tôi thấy trong phòng này ấm áp, chăn,mền cũng dày, sợ mồ hôi một thân, sẽ đem quần áo cởi ra cho con bé đấy”.
"Về phần anh cả tôi, nhất định là lão nhị cũng sợ hắn đổ một thân mồ hôi nên đã hỗ trợ cởi đồ rồi nhét vào trong chăn, Khâu gia chúng tôi có thói quen lúc mọi người uống nhiều quá sẽ cởi sạch ngủ! Trời vừa chập tối, hắn không phát hiện người trên giường là ai, còn tưởng rằng đây là phòng Diệp Hưng!"
Lời giải thích này mới nghe có vẻ hợp tình hợp lý, người Khâu trong lòng đều thở phào một hơi.
Hoa Chiêu lại không buông tha cho bọn hắn, cô càng nghi ngờ nói: "Hắn cho rằng đây là phòng Diệp Hưng, sau đó đem anh cả Khâu cỡi hết ném ở đây, cái kia chính hắn đâu này? Chạy đến căn phòng hắn tưởng là phòng Khâu Mai ngủ đi? Hắn muốn làm gì ah…."
Người Khâu gia...
Hoa Chiêu nói xong vẫy Diệp Thư một cái, lại để cho cô ấy đi đến bên cạnh nhìn xem.
Diệp Thư lập tức chạy đến bên cạnh, rất nhanh lại trở về: "Anh cả cùng Diệp Hưng, còn có anh hai Khâu gia đều ở đằng kia ngủ, hắn cũng không có cởi quần áo, Đây là thói quen của Khâu gia sao?"
Người Khâu gia...
Hoa Chiêu đi qua, đột nhiên nhặt lên quần áo nữ bị ném xuống đất, có nội y cũng có áo khoác, áo khoác nút thắt mất một nửa, một nửa khác còn treo ở phía trên, mà dây lưng nội y đã bị đứt.
Vừa nhìn liền biết đã trải qua cái gì…
"Rốt cuộc là ai đã cởi quần áo a? Dã man thô lỗ như vậy?" Cô mang theo quần áo nhìn người Khâu gia: "Chuyện này, các ngươi phải cho Diệp gia chúng tôi một lời giải thích."
Khâu gia không có người nói chuyện, không khí lạnh như băng và tĩnh mịch.
Nằm ở trên giường, Khâu Mai cũng muốn hộc máu!
Cô ta vụng trộm mở ra khóe mắt nhìn về phía bên cạnh, nằm bên cạnh quả nhiên không phải Diệp Danh, mà là anh cả cô ta!
Chuyện gì xảy ra?
Cô ta không muốn sống nữa!
"Chuyện này, nói cho cùng còn là một hiểu lầm." Cha Khâu mở miệng: "Bọn họ là anh em, sẽ không làm gì…"
"Chuyện gì xảy ra?" Miêu Lan Chi từ phía sau lách vào tiến đến.
Bà thấy Hoa Chiêu đi cả buổi không trở lại, liền đoán được đằng sau có việc, lo lắng mà sang đây nhìn xem.
Không biết con trai trưởng của bà lại đã làm nên trò gì, lòng của bà như thế nào lại không yên?
"Không có chuyện, chuyện gì cũng không có!" Bà nội Khâu Mai lập tức trở về lấy thân ngăn chặn Miêu Lan Chi, không để cho bà đi vào.
Diệp Thư lại ở bên cạnh, kéo cả hai người vào.
"Mẹ, mẹ xem đi, cuộc hôn nhân này làm sao có thể kết ah." Diệp Thư chỉ vào trên giường nói ra.
Miêu Lan Chi nhìn hai người trên giường, lại nhìn đồ vật trong tay Hoa Chiêu, thở không ra hơi, liền muốn ngất đi.
Con trai bà đã làm gì!
Miêu Lan Chi sợ đến mức không nói được lời nào.
Biểu hiện này là bình thường, chuyện trước mắt đã quá kích thích, phàm là truyền ra một chút tiếng gió, hai nhà đều không có cách nào làm người rồi.
Đây cũng là nguyên nhân Khâu gia dám làm như vậy.
Mặc kệ sự tình có được hay không, Diệp Danh cuối cùng có cưới Khâu Mai hay không, chuyện xảy ra đêm nay sẽ không bao giờ được đồn đại, khoanh trong tay áo.
Nhà bọn hắn muốn mặt mũi, Diệp gia càng muốn mặt mũi, việc này chỉ có thể giải quyết nội bộ.
Cho nên bọn hắn không sợ hãi.
Chỉ có điều chuyện xảy ra ngoài ý muốn rồi. Người Diệp gia thoát ra ngoài rồi, gặp chuyện không may tất cả đều là người Khâu gia bọn hắn!
"Thông gia…" Cha Khâu mở miệng.
Hoa Chiêu cơ hồ cùng ông ta đồng thời lên tiếng: "Mẹ, việc này chúng ta không làm chủ được, đem thím ba gọi tới hỏi một chút a."
Chu Lệ Hoa ăn cơm tối xong liền lấy cớ thân thể không thoải mái nghỉ ngơi rồi, dù sao hôm nay là phòng lớn mời khách, có người của phòng lớn ở đay, bà ta đi sớm một chút cũng không tính là thất lễ.
Bà ta cũng đã nhìn ra, Khâu gia là đến đầy vì phòng lớn đấy, vừa cùng phòng vừa so sánh với, Khâu gia lúc trước đối với bà ta một chút lấy lòng này quả thực là mưa bụi.
Khó chịu!
Hơn nữa bà ta cũng uống mấy chén, hiện tại đã sớm ngủ rồi.
"Đừng đừng đừng, đừng kêu bà ta! Cho tiểu Mai chúng tôi một con đường sống a!" Mẹ Khâu đang té xỉu từ trên mặt đất đứng lên, lại nghe thấy những lời này, lập tức ngăn lại nói.
"Đều như vậy, các người còn muốn Diệp gia chúng tôi lấy cô ta? Các người thoải mái quá ah!" Diệp Thư chỉ vào trên giường hét.
Tay người đàn ông này vẫn còn trên người Khâu Mai đây này.
Hắn là thực sự say, không thể động ~
Chị dâu cả Khâu Mai lần này kịp phản ứng, lập tức bổ nhào qua đem tay đàn ông nhà mình túm xuống, lại vội vàng nhặt lấy quần áo tứ tung từ trên mặt đất, mặc vào cho anh ta.
Diệp Thư đã quay người đi tìm Chu Lệ Hoa, ai cũng không ngăn được.
Chu Lệ Hoa bị cô kéo vào trong, chị dâu cả Khâu Mai đang mặc quần áo cho người đàn ông.
Chu Lệ Hoa lập tức càng thêm bất mãn: "Hơn nửa đêm đấy, cô dẫn tôi đến xem cái này làm gì!" Bà ta vẫn là không biết tại sao nên không đoán ra được sự tình.
Khâu Mai nằm ở trong chăn, bà ta còn chưa phát hiện.
Hoa Chiêu lắc lắc quần áo trong tay.
Cái áo khoác hoa này Chu Lệ Hoa ngược lại nhìn quen mắt, vải vóc chính là bà ta đưa đấy, Khâu Mai mỗi ngày mặc lên người.
Áo khoác cùng nội y đều ở trong tay người khác?
Chu Lệ Hoa lập tức nghĩ đến cái gì, bổ nhào vào bên giường, thoáng cái đã nhìn thấy Khâu Mai đang giả chết.
Khâu Mai chỉ có thể giả chết, cô ta từ đầu tới đuôi cái gì cũng không biết! Đánh c.h.ế.t hiện tại cô ta cũng sẽ không tỉnh!
"Ah!" Chu Lệ Hoa kinh hoàng mà kêu một tiếng.
Bà ta nhìn Khâu Mai, lại nhìn anh cả Khâu Mai vừa mặc quần áo tử tế, lại nhìn Khâu Mai, nhìn nhìn lại…
"Ah! Các người là một nhà giày rách thối nát không biết xấu hổ! Loại phụ nữ này cũng dám câu dẫn con tôi! Còn muốn gả vào Diệp gia! Một nhà khốn nạn! xxxxx!"
Chu Lệ Hoa chửi ầm lên, cái gì khó nghe liền mắng cái đó.
Bà ta không chỉ mắng, còn đánh.
Anh cả Khâu Mai còn có chị dâu cả che chở, Khâu Mai lại không có, hơn nữa bà ta nhất hận chính là Khâu Mai, đi lên đem mặt mũi Khâu Mai đánh đến nở hoa.
Khâu Mai phải giả chết, không thể động...
Cũng may mẹ Khâu ở một bên bổ nhào qua ngăn cản.
Nhưng Chu Lệ Hoa giận điên lên, ai cũng ngăn không được, tóc Khâu Mai cũng bị kéo xuống mấy túm.
Nguy hiểm thật! Bà ta thiếu chút nữa cưới loại phụ nữ này về nhà làm con dâu.
Bà ta là thực cho rằng Khâu Mai cùng anh trai cô ta có một chân, cho dù trước kia không có, hiện tại cũng có.
Bà ta mặc kệ cô ta có xấu hổ hay không, bà ta muốn mặt mũi! Tin tức Diệp Hưng nhà bà ta muốn cưới vợ cũng truyền đi rồi, cái hôn sự này đột nhiên không kết được, như thế nào cùng người ngoài giải thích? Mặc kệ vì lý do gì, bà ta đều mất mặt!
Cha Khâu cùng ông cụ Khâu trong lòng thở dài thật sâu, gọi đến ba người anh em đang choáng váng đi qua kéo Chu Lệ Hoa ra.
"Thông gia, đó là một hiểu lầm. . ." Cha Khâu nhiều lần nói đến đây.
"Phi! Ai là thông gia! Ông là ai? Là cái quái gì? Mau dẫn lấy đứa con gái không biết xấu hổ của ông cút xa một chút! Đừng có để tôi nhìn thấy! Buồn nôn!" Chu Lệ Hoa chỉ vào mũi của ông ta mắng to.
Cha Khâu sống mấy chục năm, chưa từng bị người ta mắng qua như vậy, ông ta cũng nổi giận.
“Con trai và con gái tôi vô tội, không có chuyện gì xảy ra! Nhưng khi hai người đến nhà họ Diệp của cô, lại say khướt và bất tỉnh để cho người ta ra tay. Khi xảy ra chuyện như vậy, ai đã làm vậy? Diệp gia các người có mục đích gì? !"
Trả đũa thật tốt.
"Phi! Diệp gia chúng tôi hại các người? Các người có cái gì đáng để chúng tôi phải làm hại?" Chu Lệ Hoa mắng to.
Điểm ấy bà ta hoàn toàn đứng bên phía Diệp gia.
"Các ngươi, không muốn kết thân, muốn từ hôn! Nên dùng thủ đoạn hạ lưu để phá huỷ sự trong sạch của con gái tôi!" Cha Khâu nói ra.
Động cơ gây án còn biên soạn đến rất hợp lý.
Nhưng Chu Lệ Hoa vẫn không thèm nể mặt mũi, bà ta thực sự muốn từ hôn, nhưng bà ta còn chưa có động thủ đâu, một nhà anh cả còn có khả năng giúp đỡ bà ta động thủ? Quên chuyện tốt đó đi!
"Ai nói tôi không muốn kết thân rồi hả? Không muốn kết thân tôi còn đem cô ta mang đến gặp người lớn trong nhà? Không muốn kết thân tôi lại thu dọn phòng ở, lại xử lý hôn sự? Tôi rảnh rỗi lắm sao?" Chu Lệ Hoa hét lên.
"Thu dọn phòng ở? Kết hôn ở nhà thuê, Diệp gia thật sự có thành ý." Cha Khâu nói ra: "Xử lý hôn sự? Sao tôi lại nghe nói hôn kỳ đang bị hoãn lại? Cũng thật có thành ý!"
Chu Lệ Hoa lập tức trừng mắt liếc Hoa Chiêu, nếu không phải cô ta không chịu cho mượn phòng ở, bà ta cũng không cần đi ra ngoài thuê phòng, hiện tại lại để cho người ta lấy ra làm cớ!
Hoa Chiêu thật sự là... Có một số người chính là bạch nhãn lang! Nếu không phải Khâu Mai vào cửa cái hại nhiều hơn cái lợi, cô thật sự muốn xem một cặp mẹ chồng con dâu này, nhất định sẽ có vô số màn hay trong tương lai.
"Thuê phòng thì làm sao vậy? Hiện tại thuê phòng kết hôn là bình thường, các người muốn ở thủ đô thuê phòng ở còn không xứng đây này!" Chu Lệ Hoa mắng.
Lần này bà ta không cho cha Khâu nói chuyện, lại một chầu mắng, mắng Khâu Mai không biết xấu hổ, Khâu gia không biết xấu hổ.
Hoa Chiêu nghe thấy thật phiền.
Có phải là trọng điểm không vậy? Việc này chỉ cần mắng liền có thể giải quyết sao? Bà ta muốn mắng đến hừng đông cô lại không có thời gian phụng bồi đây này.
"Thím ba, việc này vẫn nên thông báo cho ông nội cùng chú ba tới, hỏi ý kiến của bọn hắn a." Hoa Chiêu nói ra.
Chu Lệ Hoa đang mắng lập tức dừng lại.
Khâu gia không biết xấu hổ như vậy, bà ta đương nhiên không ngại để cho người ta biết rõ. Bà ta hận không thể để cho người trong khắp thiên hạ biết rõ! Nhưng trong đó liên quan đến con của mình, bà ta không thể không lo.
Khâu gia cũng biết việc này không thể bỏ qua rồi, gặp gia trưởng của Diệp gia là chuyện phải làm.
Bất quá bọn hắn chỉ cần cắn c.h.ế.t đây là chuyện ngoài ý muốn, thậm chí là Diệp gia hãm hại, sẽ không sợ!
Diệp Thư lại là chân chạy, rất nhanh Diệp Chấn Quốc, Diệp Mậu cùng Diệp Thành đều đến rồi.
Ba người trong điện thoại chỉ biết là đã xảy ra chuyện lớn, nhưng lại không biết chuyện gì.
Vừa vào cửa liền hiểu rõ, được rồi, mặt già của Diệp Chấn Quốc đỏ rần.
Diệp Mậu cùng Diệp Thành có chút không tin, không thể a?
Chưa thấy qua hiện trường nên đều không tin.
Mà bây giờ hai người Khâu Mai đều được mặc quần áo xong, Khâu Mai còn nằm ở bên trong gian sương phòng, anh cả của cô ta bị kéo đến một phòng khác.
Diệp Danh cũng được mang đến sương phòng của anh ở tiền viện, anh hai Khâu gia cùng anh cả bị ném vào một chỗ, Diệp Hưng ngủ một gian phòng.
Nhanh cách xa bọn họ một chút! Chu Lệ Hoa trông thấy con trai nhà Khâu gia, đã cảm thấy toàn thân buồn nôn.
Tất cả mọi người ngồi ở trong phòng khách.
"Thông gia, đây đều là hiểu lầm." Cha Khâu giọng điệu thành khẩn nói.
Nếu như có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, vậy thì không thể tốt hơn rồi.
Chu Lệ Hoa vừa muốn mắng lên, Miêu Lan Chi lại mở miệng trước: "Ông không cần ở đây che dấu sự thật, lúc ấy đến cùng tình trạng như thế nào, mấy người chúng ta đã tận mắt nhìn thấy, đó là một câu hiểu lầm có thể giải thích đấy sao? Coi như là hiểu lầm, cũng đã như vậy, loại con dâu này Diệp gia chúng tôi cũng không thể nhận."
Miêu Lan Chi đã nói như vậy rồi, chuyện này chắc chắn 100% rồi.
Diệp Chấn Quốc cùng Diệp Mậu Diệp Thành đều không lên tiếng rồi.
Cha Khâu biểu cảm cũng thay đổi, lạnh lùng nói: "Chúng tôi đây muốn hỏi một chút, rốt cuộc là ai đã hủy sự trong sạch của con gái tôi! Nơi này chính là Diệp gia, hôm nay cũng là Diệp gia các người chủ động mời khách…"
Hoa Chiêu đánh gãy lời ông ta: "Không biết các người là thật sự không biết hay là giả bộ không biết, cái gọi là Diệp gia chúng tôi chủ động mời khách, chính là con gái ông đến cửa cầu xin tôi có được, cô ta nói các người muốn gặp ông nội cùng cha chồng của tôi, còn muốn mặt mũi, xấu hổ nói ra, cầu xin tôi chủ động mời các ông."
Một câu làm cho người Khâu gia đen mặt.
Sự thật xác thực là như thế, nhưng bị người ta xé rách, quá khó nghe rồi.