Trúc xanh nâng bước tiểu thư - Chương 10: Thoát khỏi hiểm cảnh
Cập nhật lúc: 2024-09-12 08:31:03
Lượt xem: 63
Lý tướng quân ra hiệu cho ta bước sang một bên, thấp giọng nói: “Ngươi có kế hoạch gì?”
Ta mím môi, trợn mắt nhìn hắn: “Ta còn có thể làm gì nữa chứ? Ngươi không nghĩ ra à? Hai người các ngươi đều phải thoát khỏi đây nên chỉ có thể tìm một công chúa giả, một tướng quân giả ở lại đây để thu hút sự chú ý.”
Sắc mặt Lý tướng quân phức tạp nhìn ta: “Ngươi vẫn luôn ăn nói ngay thẳng như vậy, thảo nào nàng ấy rất thương ngươi.”
Ta vui vẻ: “ Đương nhiên rồi! Đại tiểu thư thương ta nhất!”
Nhìn thoáng qua hắn, ta lại đột nhiên mất hứng: “Nào, để sư điệt của ta hóa trang cho ngươi! Khi ra ngoài, nhất định phải tìm cách viết một bức thư cho đại tiểu thư, chỉ cần nói…” Ta cúi đầu mân mê quần áo, “Chỉ cần nói Tiểu Trúc đã hoàn thành lời hứa với nàng ấy, muốn nàng ấy vui vẻ trở lại.”
Lý tướng quân nghiêm túc nhìn ta, im lặng một lúc rồi nói: “Ngươi nên tự mình nói với nàng, nhớ kỹ, đối với nàng, ta cũng không quan trọng bằng ngươi.”
“Nàng yếu đuối dịu dàng như vậy, nếu ngươi không có ở đây, sau này ta làm cho nàng buồn bực, còn có ai có thể ban đêm cầm d.a.o xông vào phủ tướng quân, thay nàng trút giận chứ?”
“Ngươi!” Nắm đ.ấ.m của ta hướng về mặt phía tướng quân, nhưng rồi lại dừng lại trước khi ta đánh hắn.
Lý tướng quân không nhúc nhích rồi hỏi ta: “Đã nhớ kỹ chưa?”
“Ta muốn ngươi nói!” Ta rút tay lại, giậm chân rồi quay đi thảo luận với sư điệt.
Không nghĩ tới ta không chỉ được bước vào hoàng cung, mà còn được mặc quần áo của công chúa!
Đừng có nói là nó rất đẹp đấy. Chính là đã nhiều ngày không giặt rồi, dù cho quần áo có đẹp đến mấy cũng vẫn có mùi…
Hiện tại đã là ngày thứ tư kể từ khi ta và Lý tướng quân, công chúa tách nhau ra, không có gì bất ngờ xảy ra, bọn họ chắc hẳn đã xuống núi rồi.
Mà ta giờ phút này đang ở cùng sư điệt giả trang thành Lý tướng quân, nam tử mặt trắng cùng với bảy, tám hộ vệ khác ngồi bên bờ sông ăn mứt quả.
Ta rất muốn ăn cá, sư điệt không cho, bởi vì không thể nhóm lửa, Ai, Tiểu Trúc đau lòng quá đi.
Ngày đó, sư điệt am hiểu thuật dịch dung của ta đã dẫn Lý tướng quân cùng công chúa giả trang thành ba người của Khổ Trúc sơn trang, lặng lẽ chạy ra khỏi núi.
Mà ta dẫn theo những người còn lại cùng quân địch chơi trò trốn tìm, không ngừng để lộ ra tung tích để dụ bọn chúng đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/truc-xanh-nang-buoc-tieu-thu/chuong-10-thoat-khoi-hiem-canh.html.]
Ta vẫn ổn, nhưng đã có vài hộ vệ phải hy sinh.
Sư điệt bảo ta lấy đi một món đồ từ t h i t h ể của bọn họ, đợi đến khi rời khỏi núi thì đưa cho tướng quân để hắn đưa những món đồ ấy đến cho thân nhân của bọn họ.
Nếu như bọn họ vẫn còn có gia đình.
Mỗi lần như vậy, những người cận vệ với bộ râu quai nón còn sống đều không thể kìm được nước mắt. Nhưng lần sau khi bị quân địch phát hiện, bọn họ vẫn lập tức xông lên trước, che chắn chúng ta.
Bọn họ thật sự rất vĩ đại, cho nên ta muốn bọn họ nhất định phải sống sót rời khỏi núi.
Ta đã làm được, tuy rằng cuối cùng là ta bị khiêng vào thành, nhưng mà ta đã làm được.
Sư điệt khen ta rất giỏi!
Hắc hắc!
Sau đó ta liền an tâm đi ngủ.
Ở trong mộng có lão cha dạy ta mọi chiêu thức, có Tần sư huynh đội nồi thay ta, có đám sư điệt bị ta đánh cho răng rụng đầy đất, có ta đang đề phòng canh giữ Lý tướng quân như kẻ trộm, có ta bị A Ngư kéo đi luyện võ…
Còn có đại tiểu thư chọn vải để may y phục cho ta, giúp ta chải đầu, dạy ta đọc chữ.
Nàng đã cao hơn ta từ rất lâu rồi, nhưng nàng thật sự vừa giống mẫu thân vừa giống tỷ tỷ, luôn luôn đối xử tốt với ta.
Trong giấc mơ, đại tiểu thư đã chuẩn bị cho ta một bàn đầy thức ăn, nàng nói “Tiểu Trúc, ngươi mau về nhà ăn cơm nha.”
Ta nói được, được!
Sau đó ta bừng tỉnh.
Đáng tiếc lúc tỉnh dậy lại không có đại tiểu thư, cũng không có đồ ăn ngon, chỉ có ánh mắt lo lắng của sư điệt, và một trận đòn tơi tả của Tần sư huynh.