Trúc xanh nâng bước tiểu thư - Chương 3: Trợ thủ của Lý tướng quân
Cập nhật lúc: 2024-09-12 08:22:56
Lượt xem: 75
Khi ta gặp lại Lý tướng quân, đã là bảy ngày sau.
Lần này hắn bước vào cổng chính của Khương phủ, chuẩn bị rất nhiều lễ vật, nghe nói ngoài ta ra, ngay cả mèo cũng đại tiểu thư cũng được đi theo.
Sau khi bái kiến lão gia và phu nhân, bọn họ để cho đại tiểu thư bồi Lý tướng quân đi dạo trong vườn một chút.
Đương nhiên không chỉ có hai người, mà còn có cả ta.
Lý tướng quân cùng đại tiểu thư đi từ lối vào vườn cho đến lối ra, nháy mắt với ta hết mức có thể.
Ta tức quá, người này bị sao vậy! Tại sao lại lén nhìn trộm nha hoàn trước mặt phu nhân tương lai chứ!
Ta quay mặt trừng hắn, dùng ánh mắt nói cho hắn biết: Đừng để ta lại động thủ!
Đại tiểu thư lúc này lên tiếng, nàng nói: “Lý tướng quân, nếu ngài có tật ở mắt, ta sẽ giúp ngài mời đại phu đến đây.”
Lý tướng quân nhanh chóng bình tĩnh lại, nhẹ nhàng lấy lòng đại tiểu thư: “Không… Không phải, ta chỉ là… Chỉ là….”
Đại tiểu thư dừng lại, hai tay chống hông, ngẩng đầu lên, dù bận nhưng vẫn ung dung chờ Lý tướng quân nói xong.
Không còn cách nào khác, bởi vì Lý tướng quân rất cao, đại tiểu thư chỉ đứng đến ngang n.g.ự.c hắn.
Lý tướng quân dường như đã hạ quyết tâm, hắn hung hăng trừng mắt nhìn ta một cái, rồi lại cúi đầu với đại tiểu thư.
“Ngày đó là ta đường đột, ta vốn không định nghĩ ra hạ sách này, tiếc rằng… Nha hoàn này lúc nào cũng phát hiện ra ta, ta rối lên, nên mới trốn dưới gầm giường… Xin lỗi, là lỗi của ta!”
Đại tiểu thư vật cười: “Tiểu Trúc nếu đã phát hiện ra ngài, ngài trốn ở đâu bọn ta cũng có thể tìm ra. Ngài là đồ ngốc sao?”
Bên tai Lý tướng quân đỏ bừng, hắn than thở: “Ta chỉ muốn nhìn đại tiểu thư một chút, lại vì hoảng quá…”
Lần này đến lượt hai bên tai của đại tiểu thư đỏ ửng, nàng nhẹ giọng hỏi: “Vì sao ngài muốn nhìn ta?”
Thanh âm của Lý tướng quân cũng nhẹ nhàng hơn, hắn nói: “Ta vốn dĩ muốn đến nhìn thử cô nương sắp đính hôn với ta là người như thế nào, nhưng mà sau khi nhìn thấy, cả tâm trí lẫn trong mắt đều là nàng, còn trông mong mỗi ngày đều có thể nhìn thấy.”
Vì thế ngày hôm đó, ta đứng xem cặp đôi xinh đẹp này đang nhìn nhau dưới gốc hoa đào, tựa như một cái liếc mắt đã kéo dài vạn năm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/truc-xanh-nang-buoc-tieu-thu/chuong-3-tro-thu-cua-ly-tuong-quan.html.]
Tình cảm giữa đại tiểu thư và Lý tướng quân ngày càng tốt lên, nhưng mối quan hệ giữa ta và Lý tướng quân lại ngày càng xấu đi.
Không biết bọn họ có cảm giác giống ta hay không, mặc dù nam nhân này quả thật rất vĩ đại, nhưng ta lại cảm thấy hắn không xứng với đại tiểu thư.
Hơn nữa ghét nhất là, người này đánh không lại ta, nên lại chạy đi tìm giúp đỡ!
Người giúp đỡ này nhỏ hơn ta bốn tuổi, trông như một cây giá đỗ, vừa gầy lại vừa thấp, bộ dạng lại không đẹp chút nào.
“Hắn tên là A Ngư, là ám vệ tiềm lực nhất của ta.” Lý tướng quân nói.
Vẻ mặt ta hoảng sợ, cây giá đỗ này, thế mà là ám vệ? Ta chỉ cần một chiếc đũa thôi cũng có thể đ â m c h ế t hắn!
Vì thế ấn tượng của ta đối với Lý tướng quân càng kém hơn, hắn thế mà lại mướn trẻ em lao động.
Gì chứ, ta cũng là trẻ em lao động sao?
Không, ta không phải, chỉ là tuổi ta nhỏ thôi, nhưng nắm tay ta không hề nhỏ.
Đại tiểu thư mướn ta, cái đó gọi là tuệ nhãn thức anh hùng.
Tóm lại, nửa năm tiếp theo, ta cũng không còn là bóng đèn duy nhất của đại tiểu thư và Lý tướng quân nữa. Bởi vì bóng đèn đã biến thành hai cái.
Đại tiểu thư và Lý tướng quân đi du thuyền, A Ngư phụ trách đun nước pha trà, ta phụ trách ăn cá.
Đại tiểu thư và Lý tướng quân đi xem hoa đăng, A Ngư phụ trách trả tiền, ta phụ trách ăn mứt hoa quả.
Đại tiểu thư và Lý tướng quân lên núi, A Ngư phụ trách xách bọc đồ, ta phụ trách ăn bánh nếp ngải cứu.
Lý tướng quân nói ta thân là một đại nha hoàn, suốt ngày chỉ biết ăn.
Đại tiểu thư nói có thể ăn được chính là phúc khí của ta, không cần ta làm việc gì là phúc khí của nàng.
A Ngư nói vì sao hắn mỗi ngày đều luyện võ, ta mỗi ngày đều ăn cơm, nhưng hắn vẫn đánh không lại ta.
Ta cực kỳ đắc ý, ta nói là bởi vì tướng mạo ta phi phàm, có thiên phú dị bẩm!