Trùng Sinh Không Thông Minh Thì Cũng Vứt - Chương 7. Trưởng công chúa
Cập nhật lúc: 2024-08-02 08:09:29
Lượt xem: 344
Trưởng công chúa thần sắc dịu lại khen ngợi ta xong thì bỗng nhiên nét mặt của bà trở nên nghiêm nghị. Giọng nói của bà cũng trở nên nghiêm khắc:
- Nhưng bản cung nhiều năm không ra ngoài, bây giờ những thứ bẩn thỉu này lại dám múa may trước mặt bản cung!
Mọi người không hiểu gì, vội vàng đứng dậy.
Nhưng ta biết, Trưởng công chúa đã tức giận.
Bất kỳ người nào ở vị trí cao, cũng không cho phép có người làm trò mờ ám trên địa bàn của mình, vi phạm tôn ti trật tự coi thường quyền uy của mình.
Huống hồ bà ấy còn là một Trưởng công chúa vừa tái xuất.
Hành động chiếm chỗ của Mai Thu Hương, chính là cơ hội đầu tiên để Trưởng công chúa lập uy. Trưởng công chúa đưa ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm về phía Mai Thu Hương và phất tay ra lệnh. Ngay lập tức, có hai ma ma cao to tiến đến trước mặt của Mai Thu Hương, làm động tác mời ra ngoài:
- Tam hoàng tử phi, mời đi!
Mai Thu Hương mặt đầy bất mãn, giận dữ và xấu hổ. Nàng ta hậm hực nói:
- Chỉ là một chỗ ngồi, có gì đáng ngạc nhiên, ta kính ngươi là trưởng bối mới đến tham dự yến tiệc. Thái tử sớm muộn gì cũng bị phế, ta chỉ là…
Lời còn chưa dứt, một bà v.ú bên cạnh đã tát mạnh một cái vào mặt nàng.
“Chát”
Mai Thu Hương bị đánh ngã xuống đất.
Trưởng công chúa mặt lạnh lùng, trầm giọng ra lệnh:
- Chỉ là một hoàng tử phi mà dám nói bậy về triều chính, phạt nặng hai mươi gậy, kéo ra ngoài đánh!
Trưởng công chúa lại phất tay, ra hiệu cho bà v.ú kéo người ra ngoài. Mai Thu Hương xoa mặt sưng đứng dậy, gào thét:
- Ta xem ai dám! Ta là tam hoàng tử phi, ai dám đánh ta!
Hoàng tử phi trong dân gian thì đúng là to đấy.
Nhưng đáng tiếc, hôm nay hoàng tử phi lại gặp phải kẻ mạnh hơn.
Vị Trưởng công chúa này là người đã khiến Liêu quốc diệt vong.
Một hoàng tử phi không đáng kể, bà ấy vốn không để vào mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trung-sinh-khong-thong-minh-thi-cung-vut/chuong-7-truong-cong-chua.html.]
Hai bà v.ú dùng lực mạnh, đánh Mai Thu Hương m.á.u thịt be bét, rồi kéo ra khỏi phủ.
Rất rõ ràng, cho dù Mai Thu Hương có được trùng sinh thì với trí thông minh đáng quan ngại của nàng ta cũng chẳng thể làm nên trò trống gì. Nàng ta cho rằng bản thân biết trước được tương lai, biếc rằng tam hoàng tử sẽ trở thành hoàng đế mà ngang ngược hống hách. Nhưng Mai Thu Hương quên rằng trong hiện tại, Thái tử vẫn chưa thất thế. Quan trọng nhất là hoàng thượng vẫn còn sống mạnh khỏe. Trong tình hình này mà Mai Thu Hương lại dám huênh hoang tuyên bố rằng Thái tử sẽ bị phế bỏ và tam hoàng tử sẽ đăng cơ, chẳng khác nào đang thách thức uy quyền của hoàng thượng. Nàng ta lại còn dám ngang nhiên bất kính với Trưởng công chúa trước mặt nhiều người như vậy. Cú vả mặt này không chỉ tát thẳng vào thể diện hoàng gia mà còn khiến lòng người căm phẫn, bất bình.
Không chỉ thế, nếu có một kẻ được trùng sinh mà không thông minh thì chắc chắn sẽ mang về tai họa không chỉ cho bản thân mà còn liên lụy đến người xung quanh.
Người bị liên lụy trước hết và trực tiếp nhất chính là tam hoàng tử. Biểu hiện rõ nhất chính là khi tam hoàng tử biết chuyện hoàng tử phi của mình bị trưởng công chúa phạt đánh liền đi tìm hoàng đế để vừa cầu tình vừa bán thảm, nhưng hắn đã bị hoàng thượng từ chối triệu kiến.
Sau yến tiệc Bách Hoa hôm ấy, ta và Trưởng công chúa dần trở nên thân thiết.
Ngoài việc quản lý cửa hàng và kết giao triều thần, thời gian còn lại ta hầu như đều ở phủ Trưởng công chúa.
Qua một thời gian tiếp xúc, ta phát hiện Trưởng công chúa còn uyên bác và thâm sâu hơn ta tưởng.
Một ngày, Trưởng công chúa hỏi ta.
- Nhất Chi, nếu bỏ đi thân phận thái tử phi của ngươi, giữa tam hoàng tử và thái tử, ngươi ủng hộ ai hơn?
Ta cười nói khẽ:
- Cung phi không bàn chuyện triều chính. Hơn nữa, thái tử và hoàng tử đều là nhân trung long phượng, ai cũng tài giỏi cả.
Trưởng công chúa vẫn không bỏ qua:
- Nếu nhất định phải chọn một trong hai người ấy thì sao?
Ta lắc đầu, im lặng rất lâu.
Khi Trưởng công chúa nghĩ ta sẽ không trả lời, thở dài một hơi thì ta nghiêm túc nói:
- Ta không ủng hộ ai cả! Ta ủng hộ ngươi, Trưởng công chúa Chiêu Hạnh điện hạ.
Từ khi tái sinh, mục tiêu của ta là ngài ấy, Trưởng công chúa Chiêu Hạnh.
Ta không tin một nữ nhân ba tuổi làm thơ, bảy tuổi bàn chính, mười ba tuổi hòa thân, mười tám tuổi tự tay g.i.ế.c Liêu vương giành lại lãnh thổ lại cam lòng sống dưới người khác.
Ta cũng không tin người muốn làm gương cho tất cả nữ nhân thiên hạ, đề xuất nữ nhân cũng có thể làm quan lại bỏ hết hoài bão mà mãi mãi ẩn cư.
Vì vậy, ta để tam hoàng tử kiêu ngạo, xúi giục thái tử xuất binh dẹp loạn, duy trì sự cân bằng vi diệu giữa hai hoàng tử.
Chính là để cho vị Trưởng công chúa này có cơ hội, sớm hành động.