Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Trùng Sinh Không Thông Minh Thì Cũng Vứt - Chương 9. Phân định thắng thua

Cập nhật lúc: 2024-08-02 08:10:33
Lượt xem: 304

Theo sự trở mình của tam hoàng tử, Mai Thu Hương cũng có thể thường xuyên ra vào trong cung.

 

Trong cung đường hẹp, ta lại gặp Mai Thu Hương. Nàng ta vừa tức giận vừa oán hận nhìn ta nói:

 

- Mai Nhất Chi, ngươi là kẻ lòng dạ rắn rết, đừng tưởng ta không biết tam hoàng tử lần trước dẹp loạn bị sơn tặc bắt là do ngươi làm.

 

Đúng là ta làm, nhưng nàng có thể làm gì ta?

 

Ta đặt ngón trỏ lên môi:

 

- Muội muội cẩn thận lời nói, chuyện không căn cứ, không nên nhắc đến. Miệng mồm không biết giữ sẽ lại bị phạt trượng nữa đấy.

 

Nàng tiến một bước, căm hận nắm lấy cổ tay ta, oán hận đã muốn trào ra khỏi mắt:

 

- Ta ghét nhất cái bộ dạng giả tạo của ngươi! Mai Nhất Chi, đừng tưởng ngươi đã thắng, thái tử giám quốc thì sao, hoàng thượng vẫn nghe lời phu quân ta.

 

Ta gạt tay nàng ra, bình tĩnh nhìn nàng.

 

Muội muội của ta, đúng là ngu lâu dốt bền thế nhỉ, sao nàng ta mãi không nhớ được bài học thế này.

 

Trước khi mọi chuyện ngã ngũ, ai thắng ai thua còn chưa biết được.

 

Huống chi, đến lúc này rồi, hoàng thượng nói gì còn quan trọng sao?

 

Thôi, nói với nàng cũng vô ích. Không nên nói nhiều với kẻ ngu muội vì có nói nàng ta cũng không hiểu, hoặc là, không chịu hiểu.

 

Theo thời gian, tác hại của các loại đơn dược bắt đầu hiện rõ.

 

Một buổi chiều êm ả, hoàng đế ngã xuống trước án thư, không bao giờ dậy được nữa.

 

Ngự y trong cung tới lui, cũng chỉ có thể tạm giữ mạng sống cho ông.

 

Ngay cả những viên đơn dược trước kia còn hiệu nghiệm, giờ đây cũng mất dần tác dụng.

 

Hoàng đế càng phụ thuộc vào tam hoàng tử, liên tục thúc giục hắn tìm kiếm tiên dược.

 

Điều này càng làm cho phe tam hoàng tử thêm kiêu ngạo.

 

Không những khắp nơi chèn ép thái tử trên triều đình, còn ngang nhiên nắm quyền trong hoàng cung.

 

Ta bàn bạc với Trưởng công chúa, quyết định tương kế tựu kế.

 

Hôm sau, trong cung liền có lời đồn.

 

“Hoàng thượng muốn truyền ngôi cho tam hoàng tử.”

 

Lập tức, thái tử không thể ngồi yên, bí mật tập hợp binh lực chuẩn bị đoạt cung.

 

Đồng thời, ta lại đem tin tức thái tử chuẩn bị đoạt cung báo cho Mai Thu Hương.

 

Tam hoàng tử càng thêm lo lắng, đến nỗi ép hoàng đế viết chiếu nhường ngôi trong đêm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/index.php/trung-sinh-khong-thong-minh-thi-cung-vut/chuong-9-phan-dinh-thang-thua.html.]

 

Trong cơn hoảng loạn, hoàng đế ngất xỉu, sống c.h.ế.t không rõ.

 

Nhân lúc đêm tối, ta thả bồ câu đưa tin, báo cho quân đóng ngoài thành sẵn sàng thanh lọc cung đình.

 

Cảm thấy chưa yên tâm, ta liên tục gọi thêm vài người, dùng các phương pháp khác nhau để truyền tin.

 

Tiểu Diệp đắp thêm áo cho ta, nhẹ giọng khuyên nhủ:

 

- Tiểu thư, trời lạnh sương dày, nghỉ ngơi sớm đi.

 

Từ khi hiểu được tham vọng của ta, nàng không còn gọi ta là thái tử phi nữa. Ta nhẹ nắm tay nàng, tràn đầy phấn khích:

 

- Tiểu Diệp, tối nay sợ rằng là một đêm không ngủ.

 

Đến giờ Sửu ba khắc, tiếng chuông trong cung vang lên.

 

Không nhiều không ít bốn mươi lăm tiếng.

 

Hoàng đế băng hà, cả nước tang trắng.

 

Khi ta và tướng quân đến hoàng cung, trời đã tờ mờ sáng.

 

Thái tử và người của tam hoàng tử vẫn đang giằng co.

 

Ngựa tiến vào cung môn như vào chốn không người.

 

Khắp nơi là xác c.h.ế.t và m.á.u tươi, tất cả đều kể lại sự thảm khốc của cuộc biến cung.

 

Trước điện Trọng Đức, tiếng hò hét g.i.ế.c chóc vẫn không ngừng.

 

Ta hành lễ với tướng quân, lùi về phía sau, chuyện c.h.é.m g.i.ế.c này cứ để người có chuyên môn làm.

 

Chưa đầy nửa canh giờ, người của thái tử và tam hoàng tử bị chế ngự.

 

Mai Thu Hương lại một lần nữa quỳ rạp dưới chân ta.

 

Bây giờ, nàng không còn sự quý phái như mấy ngày trước, mắt đỏ ngầu chất vấn ta.

 

- Mai Nhất Chi, tại sao lại là ngươi, tam hoàng tử đâu?

 

Tiểu Diệp khó chịu kéo ta lùi hai bước, không vui nói:

 

- Tiểu thư nên tránh xa nàng ta, nàng ta không bao giờ có ý tốt.

 

Mai Thu Hương làm như không nghe thấy, ánh mắt trống rỗng, giận dữ vô vọng:

 

- Tại sao vận may của ngươi lại tốt như vậy? Mai Nhất Chi, tại sao ngươi không c.h.ế.t đi? Ta mới là người nên làm hoàng hậu! Ta mới là người đáng được làm người phụ nữ tôn quý nhất Đại Khánh! Ngươi dựa vào đâu! Rõ ràng ta đã chọn tam hoàng tử, lần này tại sao vẫn là ngươi thắng?

 

Hôm nay tâm trạng ta tốt, hiếm khi kiên nhẫn, ngồi xuống giải thích cho nàng:

 

- Muội muội ngu ngốc của ta, từ đầu ngươi đã sai rồi, dù ta chọn ai, ta cũng sẽ thắng. Bởi vì dù là kiếp trước hay kiếp này, ta chưa bao giờ nghĩ đến việc gửi gắm vinh quang và hoài bão của mình vào người khác. Những điều này ngươi sẽ không hiểu.

Loading...